Từ ngày 08.07 đến ngày 13.07.2019 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

08.07.2019

THỨ HAI TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Mt 9,18-26

 

Lời Chúa:

“Người đàn bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi.” (Mt 9,21)

Câu chuyện minh họa:

Chúng ta cũng đã từng nghe tới tên một vị đại tướng tài giỏi và kiên nhẫn của đệ nhất thế chiến 1914-1918. Đó là thống chế Foch, thống chế là con người tài giỏi, kiên nhẫn, nhưng cũng là con người công giáo có đức tin mạnh mẽ. Mặc dầu ban ngày phải đi hết nơi nọ đến nơi kia ngoài mặt trận. Vậy mà tối đến, thống chế Foch cũng kiếm một ngôi nhà thờ nào gần nhất, để vào quì lần chuỗi tôn kính Đức Mẹ. Với đức tin mạnh mẽ, thống chế Foch vẫn luôn đeo ảnh Đức Mẹ trên ngực. Lần kia có người bạn vô tín ngưỡng hỏi: thống chế đeo cái gì trên ngực? thống chế Foch trả lời: đó là giấy thông hành, để giúp tôi đi vào nước trời. Lần khác có người thân thuộc hỏi: “thống chế làm gì ở nhà thờ mỗi buổi tối?” thống chế Foch trả lời: mỗi buổi tối, tôi vào nhà thờ để tuyên xưng đức tin, và còn để học hỏi kinh nghiệm của mẹ tôi là Đức Mẹ Maria. Bởi vậy sau cuộc chiến thắng của đệ nhất thế chiến, thống chế Foch đã nói với đức hồng y Mercier và quốc dân Pháp rằng: “chúng ta đã chiến thắng là nhờ Thiên Chúa giúp đỡ, qua lời bầu cử của Đức Mẹ Maria”.

Suy niệm:

Đối với Thiên Chúa, mỗi người chúng ta đều khác nhau và có một vai trò quan trọng trong chương trình cứu độ của Ngài. Người phụ nữ trong đoạn Tin mừng hôm nay đã không bị lạc mất trong đám đông, trong lúc bà cần Chúa thì Người lại quan tâm đến bà cách đặc biệt. Chúa Giêsu đã kéo bà ra khỏi sự cô lập của mọi người. Cũng vì đức tin, nên phép lạ đã được thực hiện nơi bà. Bà được nối kết với Chúa chỉ qua một tiếp điểm nhỏ bé: bà chỉ chạm được đến tua áo của Ngài mà thôi. Thế nhưng với lòng khiêm tốn, bà đã thể hiện lòng tin tưởng tuyệt đối vào quyền năng của Đấng là hiện thân của lòng thương xót. Và cũng chỉ cần có thế Chúa đã chữa lành bệnh tật cho bà. Được tiếp xúc với Chúa, dù biểu hiện bên ngoài có nhỏ bé mấy đi nữa, cũng đủ để chúng ta diễn tả một lòng tin thật mạnh mẽ và cũng đủ để Chúa ban tặng hồng ân cứu độ thật lớn lao.

Lạy Chúa, chính đức tin đã mang lại cho chúng con những phép lạ vĩ đại, xin ban thêm đức tin cho chúng con để chính đức tin ấy biến đổi chúng con nên những con người mới, và trở nên công chính hơn trước mặt Chúa.

 

 

 

 

 

09.07.2019

THỨ BA TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Mt 9,32-38

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.” (Mt 9,36)

Câu chuyện minh họa:

Maria Silia sinh tại làng Mazusta, trong một gia đình quí tộc có 8 người con. Maria Silia rất hâm mộ nghệ thuật. Cô đã lao mình vào ngành khiêu vũ. Thế nhưng, theo như lời tâm sự của cô, cô không bao giờ được thoả mãn trong ngành nghề của cô mà chỉ gặp những chán chường mà thôi.

Lần kia, Silia thấy tận mắt, nỗi khổ của những người nghèo bị bỏ rơi. Thế là cô dứt khoát với cái dĩ vãng của một cô gái thuộc gia đình quí tộc, để dấn thân phục vụ người nghèo.

Silia thường nói: “Những người nghèo, những người bị bỏ rơi, không được ai chăm sóc hồn xác, họ thật là đáng thương.”

Maria Silia sau đã trở thành Mẹ Bề Trên dòng Nữ Tu Thánh Tâm, một hội dòng có tôn chỉ là dành tình thương cho người nghèo.

Suy niệm:

Maria Silia đã là người thấy người nghèo không những bằng con mắt thường của chị, nhưng chị còn thấy người nghèo bằng cái nhìn của trái tim. Cái nhìn đó, theo kinh nghiệm của một vị thánh, mới chính là cái nhìn thực sự.

Vì động lòng thương xót nhân loại, Chúa Giêsu đã bỏ trời cao xuống thế làm người, gánh thay tội lỗi và chết vì con người. Chúa đã thấy và Ngài đã rung động trước nỗi khổ của con người. Là môn đệ Chúa, chúng ta cần trở nên những liều thuốc để xoa dịu những bất công, hận thù, chia rẽ, kỳ thị… để bộ mặt của xã hội này được tươi sáng hơn và đầy hy vọng hơn.

Lạy Chúa, xin cho chúng con mang trong mình trái tim của Chúa để thương cảm những người anh em đói khổ chung quanh chúng con.

10.07.2019

THỨ TƯ TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Mt 10,1-7

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.” (Mt 10,1)

Câu chuyện minh họa:

Có một thương gia nọ rất giàu có và mê đá quý. Một ngày kia, ông không quản gian khổ tìm đến châu Phi-lục địa đen vốn nổi tiếng về các loại đá với ý nghĩa tìm cho mình một viên kim cương hoàn mỹ, độc nhất vô nhị trên đời.

Thương gia được giới thiệu với một người bán đá quý chuyên nghiệp ở đây. Sau một thời gian rất dài săm soi lựa chọn với đủ thứ máy móc dụng cụ, mãi mà ông vẫn chưa tìm được viên nào như ý. Thấy vậy, người bán đá quý lấy ra cho ông xem một viên kim cương hình quả lê rất lớn và có màu đen. Không giống như những viên đá khác, nó trông thật đẹp đẽ và lấp lánh. Người thương gia ngắm nghía hồi lâu rồi nói:

– “Nó có vẻ hoàn hảo thật đấy. Nhưng tôi cần một viên kim cương trong suốt cơ. Màu đẹp nhất đối với một viên kim cương, chỉ có thể là không màu.”

– “Ông nói đúng.”

Người bán đá quý trầm tư gật đầu. Rồi ông đi ra phía sau, lấy lên một chiếc hộp nhỏ. Khi mở ra, bên trong chiếc hộp là một viên kim cương khác. Nó đặc biệt lớn, và được cắt tỉ mỉ đúng kiểu “Heart&Arrow”. Nhưng điều khiến người thương gia bị cuốn hút nhất, chính là màu sắc của viên kim cương này. Nó trong suốt như thể vô hình, và qua đó, có thể nhìn thấu đến tận bên trong. Một màu trắng tinh khiết.

– “Ông sẽ lấy nó chứ?” Người bán đá quý hỏi, và chắc rằng người thương gia cuối cùng sẽ gật đầu, bởi vì đây chính xác là điều mà ông vẫn tìm kiếm. “Đây là viên ngọc trong suốt nhất mà tôi có.”

– “Tôi… Xin lỗi, tôi không thể.” Thương gia trả lời.

– “Tại sao thế??” Người bán đá quý sửng sốt.

– “Viên kim cương này-Thương gia nói-Có những chấm đen li ti bên trong nó. Tôi không thể chấp nhận một viên kim cương có tì vết. Dù thế nào đi nữa, tôi không thể chịu đựng được khi nhìn vào những điểm đen đó.”

Cuối cùng, thương gia đã phải quay về nước mà không có lấy bất cứ một viên đá quý nào mang theo. Nhiều năm sau đó, ông vẫn tiếp tục hành trình tìm kiếm một viên đá quý hoàn hảo, nhưng ước mơ đó không bao giờ trở thành hiện thực.

Suy niệm:

Nhà thương gia trong câu chuyện trên đã dày công đi tìm cho kỳ được viên kim cương không tỳ vết nhưng ông đã thất bại vì sự đòi hỏi hoàn mỹ của mình. Vì viên kim cương quá trong suốt nên người ta thấy hết mọi tỳ vết bên trong nó.

Những môn đệ Chúa chọn là những người không có học thức cao, không có địa vị trong xã hội, không có lợi thế xã hội. Chúa chọn những người tầm thường để làm những việc phi thường. Chúa Giêsu nhìn mỗi người không phải để thấy họ thế nào, nhưng là để Ngài khiến họ nên như thế nào. Chúa gọi các môn đệ để các ông ở lại với Người, nghĩa là luôn sống trong sự hiện diện của Người. Nhờ đó, người môn đệ có thể mang vẻ đẹp của Đấng Cứu Thế đến với mọi người.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi Kitô hữu chúng con ý thức về ơn gọi của mình, và sống sao cho xứng đáng với ơn gọi mà Chúa đã dành cho mỗi người. Cho dù có những phong ba, hay sóng gió trong cuộc đời, xin cho chúng con luôn trung thành với sứ mạng của mình là loan báo ơn cứu độ của Thiên Chúa.

 

 

 

 

 

11.07.2019

THỨ NĂM TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Thánh Bênêđictô, viện phụ

Mt 10,7-15

 

Lời Chúa:

Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. (Mt 10,8)

Câu chuyện minh họa:

Một câu chuyện được mẹ Têrêsa kể lại trước khi mẹ đi vào thế giới vĩnh hằng:

Một buổi tối nọ, tôi ra ngoài và đón nhận bốn người ăn xin, một trong số họ đang trong tình trạng nguy kịch. Tôi báo với người cùng đi là hãy chăm sóc ba người kia, còn tôi sẽ mang người đó về nhà, đặt lên giường, nhưng mắt người đó đã nhắm nghiền, tuy vậy nụ cười vẫn trên môi, nắm lấy bàn tay tôi và cô ta thốt lên “cảm ơn”, sau đó nhắm mắt và ra đi vĩnh viễn. Tôi không thể làm gì hơn nhưng tự hỏi lòng mình: “Tôi sẽ nói gì nếu như tôi trong tình trạng giống như cô ta?”. Và tôi cũng tự trả lời rất đơn giản: “Tôi sẽ phải cố gắng làm mọi cách để mọi người chú ý đến mình và cho tôi ăn, tôi sẽ nói tôi lạnh, đau đớn…”.

Nhưng cô ta đã cho tôi thấy nhiều hơn nữa, đó là tình yêu, sự cảm kích của mình. Cô ta chết với một nụ cười sung sướng.

Sau đó, có lần tôi đón nhận một người đàn ông từ một ống cống, nửa người của anh ta đã bị ruồi nhặng phá hoại. Sau khi mang anh ta về nhà, anh ta chỉ nói: “Tôi đã sống như một con thú và tôi sắp chết như một thiên thần, đã được yêu mến và chăm sóc”, sau đó anh chết vẫn với nụ cười trên môi.

Suy niệm:

Là những người theo Chúa, chúng ta trở thành những sứ giả của Chúa ở trần gian này. Nhiệm vụ của chúng ta là chuyển giao sứ điệp và loan báo tình thương Chúa cho những người chúng ta gặp gỡ. Nội dung của công việc rao giảng Nước Chúa và những dấu chỉ kèm theo là giải phóng con người khỏi bệnh tật, sự dữ và chết chóc.

Chúa muốn những kẻ được sai đi kiên trì với sứ mệnh đã lãnh nhận, không gì có thể làm cho họ bỏ cuộc. Lòng tin tưởng tín thác vào Chúa, sẽ giúp cho người được sai đi biết sống khó nghèo hơn bản thân và quảng đại với anh em xung quanh. Rao giảng Tin mừng không phải là cơ hội để hưởng lợi lộc vật chất, nhưng là một sứ mệnh cần được chu toàn với lòng quảng đại để cho đi nhưng không và cho đi mãi mãi.

Lạy Chúa, xin cho chúng con ý thức rằng hành trang của người truyền giáo là sự nghèo khó, để chúng con mãi tin tưởng và cậy trông vào Chúa, để tâm hồn chúng con được tự do loan truyền tình yêu Chúa mà không bám chặt vào vật chất, không vướng víu tình cảm, nhưng luôn mang bình an và sức sống cho những người chúng con gặp gỡ.

12.07.2019

THỨ SÁU TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Mt 10,16-23

 

Lời Chúa:

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10,22)

Câu chuyện minh họa:

Vị bá tước Schavenbourg nguyên là thiếu tướng trong quân đội hoàng gia Phổ, đã từ bỏ mọi sự mà theo Chúa. Ông gia nhập dòng Anh Em Hèn Mọn của thánh Phanxicô. Bề trên trao cho thầy một bộ quần áo nghèo, một chiếc bị và một cái bát để đi khất thực ngay giữa thành thị đông người để cho người nghèo và nuôi thân.

Một hôm đang trên đường đi ăn xin, ông gặp một vị hoàng thân quý tộc đang dạo phố. Ông đến ngửa tay xin bố thí, nhưng vị hoàng thân này chẳng màng đến. Nhà tu hành tiếp tục theo sau nhỏ nhẹ nài van một cách kiên trì, nhẫn nhục. Bực quá, vị hoàng thân quay phắt lại đánh cho thầy tu một cái bạt tay nẩy lửa. Thầy cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, lòng tức giận chỉ chực trào lên như những ngày oai phong. Thế nhưng, ông bình tĩnh lại và khiêm hạ nói: “Vâng thưa ngài, cái bạt tay này tôi xin vui lòng đón nhận, nhưng còn phần dành cho những người nghèo khổ đáng thương hơn tôi, thì xin ngài đừng quên bố thí.”

Suy niệm:

Chúa Giêsu nêu ra những cuộc bách hại để cảnh giác các môn đệ, qua đó Ngài cũng khích lệ các môn đệ và hướng dẫn các ông để các ông biết dùng những cuộc bách hại ấy mà làm chứng cho Chúa.

Ngay những lúc gay go nhất, Chúa Giêsu vẫn luôn hiện diện và hoạt động trong chúng ta. Ngài sẽ dạy cho ta mọi điều, điều Ngài cần nơi mỗi người là sự kiên trì và bền chí. Là môn đệ của Chúa, chúng ta không chọn cho mình sự an toàn nhưng luôn dấn thân giữa mọi nghịch cảnh. “Hãy bền chí” trước thất bại, và chống đối, vì chúng ta có một sự bảo đảm là phần thưởng đời đời, và luôn có Chúa ở cùng.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết can trường trong mọi thử thách để chúng con trung thành trong vai trò chứng nhân của Chúa.

13.07.2019

THỨ BẢY TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Mt 10,24-33

 

Lời Chúa:

“Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn…” (Mt 10,28)

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia rabi Jonathan đau, môn đệ đến thăm, thấy họ, ông bắt đầu khóc. Các môn đệ ngạc nhiên thưa: “Ôi ngọn đèn của Itraen, trụ cột tay hữu, cái búa đại năng, tại sao ngài khóc? “Ông đáp: “Nếu ta bị dẫn đến trước một vua trần gian là người nay còn mai mất, nếu có giận ta thì cơn giận của người cũng không là vĩnh viễn, nếu người có bắt giam ta thì sự giam cầm cũng không đến muôn thu, nếu có lên án tử hình thì sự chết không phải đời đời, người đó ta có thể làm nguôi cơn giận bằng lời nói hoặc bằng của hối lộ, vậy mà ta cũng còn khóc. Phương chi bây giờ ta được đưa đến Vua muôn vua, Đấng thánh đáng chúc tụng, Đấng sống và còn đến đời đời, nếu Ngài thịnh nộ cùng ta, cơn giận của Ngài là vĩnh viễn, nếu Ngài lên án chết, sự chết đó là đời đời; Ngài là Đấng ta không thể làm nguôi giận bằng lời nói hoặc bằng của hối lộ. Hơn thế nữa, trước mặt ta có hai con đường, một dẫn đến thiên đàng, con đường kia dẫn đến địa ngục, và ta không biết sẽ được dẫn đi đường nào, ta lại không khóc sao?”

Suy niệm:

Lý do khiến các tông đồ an tâm khi gặp sự bách hại vì chính Chúa Giêsu là vị thẩm phán trong giờ chết của mỗi người. Người sẽ bênh vực họ trước tòa Chúa vì lòng can đảm của họ khi làm chứng cho Chúa. Khi thi hành sứ mạng, người môn đệ Chúa sẽ không tránh khỏi thiệt thòi, mất mát, về danh dự, vật chất và cả mạng sống nữa, nhưng với lời Chúa hứa:“Thầy sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời”, chúng ta sẽ không chùn bước nhưng can đảm dấn thân trong sự nhiệt thành, hăng say làm chứng cho Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng nhát đảm, sợ sệt nhưng luôn hiên ngang làm chứng nhân cho Chúa, vì tin rằng Chúa luôn phù trì và che chở mỗi người chúng con.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho