Bài đọc I: Ðnl 4, 32-34. 39-40
Bài trích sách Ðệ Nhị Luật.
Ông Môsê nói cùng dân chúng rằng: “Các ngươi hãy tìm hiểu những thời xa xưa trước kia, từ khi Thiên Chúa tác thành con người trên mặt đất, từ chân trời này đến chân trời nọ, có bao giờ xảy ra một việc vĩ đại như thế này chăng? Có bao giờ người ta đã nghe thấy những việc lạ lùng như vậy chăng? Có bao giờ một dân tộc đã nghe lời Thiên Chúa từ trong lửa phán ra như các ngươi đã nghe mà còn sống chăng? Có bao giờ Chúa đã dùng sự thử thách, dấu chỉ, điềm lạ, chiến tranh, cánh tay quyền năng mạnh mẽ và những thị kiến khủng khiếp, để chọn lấy cho mình một dân tộc giữa các dân tộc khác, như Chúa là Thiên Chúa các ngươi đã làm tất cả các điều đó trước mặt các ngươi trong đất Ai-cập chăng? Vậy hôm nay các ngươi hãy nhận biết và suy niệm trong lòng rằng: Trên trời dưới đất, chính Chúa là Thiên Chúa, chớ không có Chúa nào khác. Hãy tuân giữ các lề luật và giới răn mà hôm nay chính ta truyền dạy cho các ngươi, hầu cho các ngươi và con cháu mai sau được hạnh phúc và tồn tại trên phần đất mà Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho các ngươi”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp ca: Tv 32, 4-5. 6 và 9. 18-19. 20 và 22
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng: 1) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Ngài làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa.
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
2) Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành, và mọi cơ binh chúng đều do hơi thở miệng Ngài. Vì chính Ngài phán dạy mà chúng được tạo thành, chính Ngài ra lệnh mà chúng trở nên thực hữu.
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
3) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Ngài, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Ngài, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
4) Linh hồn chúng con mong đợi Chúa, chính Ngài là Ðấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài.
Bài đọc II: Rm 8, 14-17
Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, ai sống theo Thánh Thần Thiên Chúa, thì là con cái Thiên Chúa. Vì không phải anh em đã nhận tinh thần nô lệ trong sợ hãi nữa, nhưng đã nhận tinh thần nghĩa tử; trong tinh thần ấy, chúng ta kêu lên rằng: “Abba – lạy Cha!” Vì chính Thánh Thần đã làm chứng cho tâm trí chúng ta rằng: Chúng ta là con cái Thiên Chúa. Vậy nếu là con cái, thì cũng là những người thừa tự, nghĩa là thừa tự của Thiên Chúa, và đồng thừa tự với Ðức Kitô: vì chúng ta đồng chịu đau khổ với Người, để rồi chúng ta sẽ cùng hưởng vinh quang với Người.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Kh 1, 8
Alleluia, alleluia! – Sáng danh Ðức Chúa Cha, và Ðức Chúa Con, và Ðức Chúa Thánh Thần; sáng danh Thiên Chúa, Ðấng đang có, đã có và sẽ đến. – Alleluia.
Phúc âm: Mt 28, 16-20
Bài kết thúc Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: “Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con, và Thánh Thần; giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm 1: NHÂN DANH CHA
Khi hiện ra với Nhóm Mười Một môn đệ trên núi,
Chúa Giêsu phục sinh đã long trọng tuyên bố:
“Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất” (Mt 28,18).
Thể thụ động ở đây ám chỉ đến Thiên Chúa Cha.
Ngài đã được Cha cho trỗi dậy từ cõi chết (Mt 28,7),
bây giờ Ngài lại được Cha trao quyền năng trên cả vũ hoàn.
Trong suốt những năm thi hành sứ vụ được giao,
Đức Giêsu lúc nào cũng gắn bó với Thiên Chúa,
Đấng đã sai phái Ngài mà Ngài âu yếm gọi là Cha, Abba.
Cha đã nói về Ngài lúc chịu phép rửa và lúc hiển dung:
“Đây là Con yêu dấu của Ta” (Mt 3,17; 17,5).
Chính Ngài cũng ý thức mình là Con (Mt 24,36),
có tương quan với Cha một cách độc nhất vô nhị (Mt 11,27).
Nhưng Ngài không giữ riêng cho mình tương quan ấy.
Ngài đã muốn đưa các môn đệ vào thế giới của Cha
để họ cũng có sự thân thiết với Cha như Ngài (Mt 11,27).
Trong Bài Giảng trên Núi,
nhiều lần Đức Giêsu nhắc đến Thiên Chúa
là “Cha của anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).
Và Ngài dạy môn đệ xưng hô với Cha như thế:
“Lạy Cha chúng con, Đấng ngự trên trời” (Mt 6,9).
Trong kinh Lạy Cha, Ngài dạy họ cầu xin Cha
ban bánh ăn hàng ngày, tha thứ mọi tội khiên,
bảo vệ khỏi mọi cám dỗ và sự dữ (Mt 6,11-13).
Cha là Đấng quan phòng, lo cho chim trời và hoa huệ,
nên Cha biết con cái mình cần gì (Mt 6,32).
Cứ xin, cứ tìm, cứ gõ,
vì Cha luôn ban cho con mình những của tốt lành (Mt 7,11).
Đừng lo phải nói gì khi bị điệu ra trước mặt vua quan,
vì Thần Khí của Cha sẽ dạy điều phải nói (Mt 10,20).
Đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác,
vì Cha quý chúng ta hơn chim sẻ nhiều (Mt 10,31).
Đức Giêsu đặt chúng ta vào trái tim của Cha quyền năng
để ta được tận hưởng bình an ngay giữa sóng gió.
Đức Giêsu không những cho các môn đệ thấy
Thiên Chúa là Người Cha đầy tha thứ yêu thương,
Ngài còn dám mời họ bắt chước Cha như mẫu mực.
Hãy thương xót và tha thứ cho anh em
như Cha trên trời đã thương xót mình (Mt 18,23-35),
Hãy yêu thương kẻ thù và cầu cho kẻ bách hại mình
để nhờ đó “trở nên hoàn thiện
như Cha của anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48).
Trong kinh Tin Kính, chúng ta tuyên xưng đức tin
vào một Thiên Chúa là Cha toàn năng.
Đức Giêsu là Đường, là Cửa, cho ta gặp Thiên Chúa Cha.
Ta gọi Thiên Chúa là Cha, vì Đức Giêsu đã gọi như vậy,
và ta cũng muốn sống hiếu thảo với Cha như Ngài.
Thiên Chúa là Cha, mang trái tim của người mẹ,
tràn đầy bao dung, tế nhị, thương xót, đỡ nâng.
Cha không phải là người độc đoán hay gia trưởng.
Cha quyền năng nhưng vẫn tôn trọng tự do con người.
Cha cần tiếng xin vâng của Maria, của Giuse, của tôi,
để Con của Cha đi vào lòng thế giới.
Cha toàn năng, làm được mọi sự,
nhưng không mâu thuẫn với chính mình,
không thể phạm tội bất công hay gian dối.
Cha chịu đựng cỏ lùng mọc trong ruộng lúa,
vì Cha yêu cả kẻ dữ, và vì Cha kiên nhẫn vô biên.
Mừng lễ Chúa Ba Ngôi, ta nhớ mình có một Người Cha.
Người Cha ấy không chỉ đóng đô ở trên trời,
nhưng đang làm việc cho loài người trên mặt đất (Ga 5,17).
Cha vẫn nghe thấy tiếng kêu của bao người đau khổ,
vì chiến tranh, vì bệnh tật, và vì không được yêu…
Xin cho chúng ta tin vào tình yêu Cha
và tin trong cuộc đời mình, Cha chẳng bao giờ vắng mặt.
Cầu Nguyện
Ngài đã xuống tận đáy lòng con,
xin cho con chỉ tập trung
vào tận đáy lòng con.
Ngài là thượng khách của lòng con,
xin cho con bước vào nhà
là chính đáy lòng con.
Ngài chọn cư ngụ trong lòng con,
xin cho con biết ngồi yên
ngay tại đáy lòng con.
Duy Ngài ở lại trong con,
xin cho con biết chìm sâu
xuống tận đáy lòng con.
Duy Ngài hiện diện trong lòng con,
xin cho con biết xóa mình
khi Ngài ở bên con.
Khi con đã gặp Ngài,
không còn con và Ngài nữa.
Con chẳng là gì cả,
và Ngài là tất cả.
(Theo Swami Abhisiktananda)
Suy Niệm 2: NHÂN DANH CHÚA CHA, CHÚA CON VÀ CHÚA THÁNH THẦN
“Nếu bạn đi khắp cùng trời cuối đất,
bạn sẽ gặp những dấu vết của Thiên Chúa.
Nếu bạn đi thẳng vào cung lòng bạn,
bạn sẽ gặp chính Thiên Chúa.”
Nhiều người đã gặp thấy Ngài nhờ chiêm niệm suy tư.
Nhưng con người không thể biết hết về Thiên Chúa,
cũng không thể mô tả cho đủ về Ngài.
Có những thiếu sót, vụng về và đôi khi sai lạc.
Ai có thể giúp ta thấy được khuôn mặt thực của Thiên Chúa?
Ai sẽ chỉ cho ta con đường để gặp gỡ Ngài?
Phải là Ðấng ở nơi cung lòng Thiên Chúa,
Ðấng ấy là Ðức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể.
Nhờ Ðức Giêsu mà mầu nhiệm Thiên Chúa được vén mở,
nhờ Ngài mà chúng ta biết
có một Thiên Chúa duy nhất trong ba Ngôi Vị
là Cha, Con và Thánh Thần.
Ba Ngôi khác nhau nhưng là cùng một Thiên Chúa.
Thiên Chúa là Tình Yêu,
Ngài duy nhất nhưng không đơn độc.
“Ta và Cha là một” (Ga 14,10).
“Ta ở trong Cha và Cha ở trong Ta” (Ga 16,15).
Tình yêu khăng khít giữa Cha và Con là Thánh Thần.
Trong niềm hạnh phúc sung mãn,
Ba Ngôi đã dựng nên con người giống hình ảnh mình
và muốn đưa con người đi vào hiệp thông với Thiên Chúa.
“Ðến với Chúa Cha, nhờ Chúa Con
và trong Chúa Thánh Thần”:
đó là hành trình thiêng liêng của mọi Kitô hữu.
Chúng ta cần ý thức về sự hiện diện của Ba Ngôi ở trong ta.
“Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy
và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy
và Chúng Ta sẽ đến và cư ngụ nơi người ấy” (Ga 14,23).
“Cha sẽ ban cho các anh một Ðấng Phù Trợ khác
để Ngài ở với các anh luôn mãi” (Ga 14,16).
Chúng ta cần có tương quan riêng với từng Ngôi!
Chúa Cha, Ðấng hằng làm việc để duy trì vũ trụ, con người.
Chúa Con, Ðấng cứu chuộc nhân loại bằng hy sinh mạng sống.
Chúa Thánh Thần, Ðấng thánh hoá và dẫn dắt Giáo Hội.
Sống mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi
là sống hiệp thông và chia sẻ,
là ở lại trong Tình Yêu
vì “ai ở trong Tình Yêu thì ở lại trong Thiên Chúa
và Thiên Chúa ở lại trong người ấy” (1Ga 4,16).
Mỗi ngày chúng ta làm dấu nhiều lần trên thân xác
“Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.”
Ước gì chúng ta cũng biết in dấu Chúa Ba Ngôi
trên cuộc đời ta, trên thế giới chúng ta đang sống.
Chúng ta đã được chịu Phép Rửa nhân danh Chúa Ba Ngôi,
nhưng làm Phép Rửa cho muôn dân
vẫn còn là ước mơ Ðức Giêsu chờ ta thực hiện.
Cầu Nguyện
Giữa một thế giới
đề cao quyền lực và lợi nhuận,
xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,
xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,
xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,
xin dạy con biết coi mọi người như anh em.
Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các Kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế giới.
Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,
biết sống nhờ và sống cho tha nhân,
biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.
Lạy Ba Ngôi chí thánh,
xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng con,
và trong lòng từng con người bé nhỏ.