là một nữ tu,
có đôi lúc con cảm thấy trong con ước mong được quan tâm từ một ai đó bên ngoài.
Con muốn được biết đến, muốn được công nhận…
Điều đó thách đố con phó thác hơn vào Tình Yêu của Chúa.
Trong cám dỗ muốn được công nhận ấy,
Con nhận ra mặc cảm sâu xa trong mình.
Lạy Chúa, ước mong sao con được siêu thoát khỏi những ám ảnh trong quá khứ.
thoát khỏi những ký ức mặc cảm tội lỗi,
những mặc cảm bị chửi mắng, mặc cảm về̀ bố và mẹ luôn cãi vã…
Lạy Chúa, chẳng lẽ cả đời con lại phải đi tìm những thiếu thốn trong quá khứ, không phải là chính Chúa.
Xin Chúa cho con một câu trả lời,
câu trả lời mà con có thể “đọc” được trong nội tâm của mình.
Câu trả lời con nghe được trong những giờ tĩnh lặng bên Chúa.
Lạy Chúa,
Trong những phút giây lặng thầm của cuộc sống,
Con nhận ra lòng thương xót của Ngài:
Trước mặt Chúa, con chỉ là một con người với đầy yếu đuối,
thế mà lại được ngài mặc cho,
nào là “áo đẹp”, “giày đẹp” “mở tiệc ăn mừng” vì sự hiện diện của con…
Con nhận ra rằng:
cho dù trong quá khứ con có đầy đủ tất cả,
hoặc hơn cả những gì con khao khát,
mà không nhận ra sự hiện diện khiêm tốn và lặng lẽ của Chúa trong đời mình,
thì con mãi bất hạnh.
Cho đến khi, con nhận ra sự hiện diện của Ngài trong mọi biến cố đau thương và mất mát của quá khứ,
Thì con mới kinh nghiệm: chỉ có Chúa mới cho con sự no thỏa của linh hồn
Chỉ có Chúa mới lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn con:
“Chúa là nguồn vui của đời con”
Thi An