Lời Chúa: Thứ Năm tuần V Thường Niên A

Một đức tin vững mạnh

 
 
Thứ Năm tuần V Thường Niên A
Lời Chúa: 

Mc 7,24-30

24Đức Giêsu đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được. 25Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.26Bà là người Hylạp, gốc Phênixi thuộc xứ Xyri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.27Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” 28Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.” 29Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.” 30Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

 

Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi” (Mc 7,29)

 
Suy niệm: 

A. Phân tích ( Hạt giống…)

Chúa Giêsu chữa con gái một phụ nữ Phênixi:

Bà là một người ngoại, nên lẽ ra theo kế hoạch hành động của Chúa Giêsu, bà không được hưởng những ơn phúc của Chúa Giêsu, bởi vì theo kế hoạch ấy, Ngài đến ban ơn cho người Do Thái trước. Vì thế, ban đầu Ngài đã từ chối bà bằng những lời rất nặng “Phải để cho con cái ăn no trước đã, không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con”.

Nhưng lòng tin kiên trì của bà đã biến bà thành “con cái trong nhà” nên Chúa Giêsu đã ban ơn theo lòng bà xin.

B. Suy niệm (…nẩy mầm)

1. “Ngài vào nhà nọ, không muốn cho ai biết: Chúa Giêsu không thích phô trương, cũng không thích người ta theo Ngài vì những phép lạ. Ngài muốn âm thầm kín đáo gieo đức tin vào trong lòng người ta, và khi người ta đã tin thì người ta sẽ theo Ngài cách trung thành.

Hình như các môn đệ Chúa ngày này không cùng theo một đường lối đó, thích phô trương những sự vĩ đại của Giáo hội, của nhà thờ, của tổ chức Giáo hội, mà quên đi điều cốt yếu hơn là gieo niềm tin vào lòng người.

2. Đức tin của ngưòi phụ nữ Phênixi này là ngyuên do khiên bà được ơn Chúa. Ta hãy nhìn lại đức tin của bà:

Một đức tin khiên tốn: chịu nhận làm “chó con”

Một đức tin kiên trì: dù bị khước từ ban đầu nhưng vẫn không nản lòng.

Một đức tin phó thác: Chúa Giêsu bảo bà “cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi”. Dù chưa thấy hiệu quả, nhưng vì tin Lời Chúa nên bà ra về.

3. Chính nhờ Chúa Giêsu đã thử thách đức tin của bà này bằng những lời rất nặng, nên Ngài mới biết đức tin của Ngài rất mạnh.

Cũng vậy, đức tin của ta có được thử thách thì mới chứng tỏ là đức tin thật.

Xin cho con kiên trì chiụ đựng những thử thách về đức tin.

4. Một ngưòi da trắng và một người thổ dân cùng nghe giảng. Người thổ dân cảm động và xin nhập đạo ngay. Còn người da trắng cũng cảm động nhưng cả năm sau mới nhập đạo. Trong một buổi phục vụ, người da trắng hỏi:

Tôi phải mất một thời gian mới có lòng tin, sao anh có lòng tin sớm thế? Người thổ dân đáp:

Này bạn để tôi nói cho bạn nghe. Có một vị hoàng tử hứa cho chúng ta chiếc áo mới. Bạn nhìn vào áo mình, tự nhủ áo mình còn đẹp để mai sau hãy lấy. Còn tôi tôi nhìn vào tấm chă cũ kỹ của mình, thấy nó chẳng ra gì, nên tôi vội vàng đến nhận áo mới. Bạn ạ, bạn đã có chút khôn ngoan, nên bạn còn muốn dùng chúng, còn tôi, tôi không có, nên tôi mau mắn đón nhận sự khôn ngoan của Chúa Giêsu. (Góp nhặt)

5. Phải để con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.

Thưa Ngài đúng thế, những chó con ở dưói gầm bàn lại được ăn những mảng vụn của đám trẻ con.

Vì bà đã nói thế, nên bà cứ về đi, quỉ đã xuất khỏi con bà rồi (Mác Cô 7,27-29).

Trong cuộc đối thoại thú vị ấy, người phụ nữ đã dành phần thắng: con gái chị được khỏi bệnh, và Chúa Giêsu cũng được lợi: giúp một người thoát khỏi cảnh khốn cùng.

Đúng là một cuộc đối thoại thành công mà bí quyết thuộc về cả hai phía: Chị phụ nữ khiêm tốn với ý chi và đức tin mạnh mẽ: Chúa Giêsu thì hiền hòa, linh hoạt trong cách làm việc.

Tôi chợt nghĩ đến những cuộc đối thoại hôm nay giữa các vị nguyên thủ quốc gia, giữa tôi với Chúa, giữa tôi với anh em…

Lạy Chúa, xin cho loài người chúng con biết đối thoại để thế giới này hạnh phúc hơn. (Epphata)

Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúa là tình yêu. Tình yêu Chúa luôn dành cho hết thảy mọi người. Chúa không thiên vị một ai. Chúa luôn sẵn lòng ban ơn cho những ai chạy đến với Chúa. Xin Chúa Giê-su Thánh Thể chúc lành cho cuộc sống chúng con luôn bình an và tràn đầy hoan lạc.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Lời Chúa hôm nay cho chúng con thấy nét đẹp của việc đối thoại giữa Chúa và một người phụ nữ. Người phụ nữ luôn khiêm tốn và nhẫn nại trong đối thoại. Còn Chúa thì luôn hiền hoà và linh hoạt trong cách làm việc. Sự đối thoại chân thành đó đã mang lại hạnh phúc vô biên vì tìm được tiếng nói chung của sự cảm thông và nâng đỡ.

Ước gì loài người chúng con cũng biết đối thoại chân thành với nhau để thế giới được an bình và hạnh phúc. Ước gì mỗi người chúng con cũng biết đối thoại với nhau để hiểu biết nhu cầu của nhau, để nâng đỡ và chia sẻ với nhau. Xin Chúa Giê-su Thánh Thể liên kết chúng con nên một trong Chúa, để cùng nhau xây dựng xã hội mỗi ngày tốt đẹp hơn.

Lạy Chúa, Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, xin xót thương những ai đang nặng gánh u sầu, đang lầm than thất vọng. Xin thương đến phận người đầy những khó khăn của chúng con. Amen.

Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Xin mời xem thêm:

BÀI ĐỌC I: St 2, 18-25

“Người dẫn bà đến trước Ađam. Và cả hai nên một thân thể”.

Bài trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa phán: “Ðàn ông ở một mình không tốt, Ta hãy tạo dựng cho nó một nội trợ giống như nó”. Sau khi lấy bùn đất dựng nên mọi thú vật dưới đất và toàn thể chim trời, Thiên Chúa dẫn đến trước mặt Ađam để coi ông gọi chúng thế nào, và sinh vật nào Ađam gọi, thì chính đó là tên nó. Ađam liền đặt tên cho mọi súc vật, chim trời và muông thú. Nhưng Ađam không gặp một người nội trợ giống như mình.
Vậy Thiên Chúa khiến cho Ađam ngủ say, và khi ông đang ngủ, Người lấy một xương sườn của ông, và đắp thịt lại. Thiên Chúa làm cho chiếc xương sườn đã lấy từ Ađam trở thành người đàn bà, rồi dẫn đến Ađam. Ađam liền nói: “Bây giờ đây xương bởi xương tôi và thịt bởi thịt tôi. Người này sẽ được gọi là người nữ, vì bởi người nam mà ra”. Vì thế, người đàn ông sẽ lìa bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình, và cả hai nên một thân thể. Lúc ấy cả hai người, tức Ađam và vợ ông, đều khỏa thân mà không hề xấu hổ.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)