Lời Chúa: Thứ Năm Tuần V Thường Niên

Đức tin mạnh mẽ

Thứ Năm Tuần V Thường Niên
Lời Chúa: 

 Mc 7,24-30

24 Đức Giê-su đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được. 25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người. 26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. 27 Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” 28 Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.” 29 Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.” 30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.”  (Mc 7,29)

 
Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống… )
 
Chúa Giêsu chữa con gái một phụ nữ Phênixi:
 
Bà là một người ngoại, nên lẽ ra theo kế hoạch hành động của Chúa Giêsu, bà không được hưởng những ơn phúc của Chúa Giêsu, bởi vì theo kế hoạch ấy, Ngài đến ban ơn cho người Do Thái trước. Vì thế, ban đầu Ngài đã từ chối bà bằng những lời rất nặng “Phải để cho con cái ăn no trước đã, không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con”.
 
Nhưng lòng tin kiên trì của bà đã biến bà thành “con cái trong nhà” nên Chúa Giêsu đã ban ơn theo lòng bà xin.
 
B. Suy niệm (…nẩy mầm) 
 
1. “Ngài vào nhà nọ, không muốn cho ai biết: Chúa Giêsu không thích phô trương, cũng không thích người ta theo Ngài vì những phép lạ. Ngài muốn âm thầm kín đáo gieo đức tin vào trong lòng người ta, và khi người ta đã tin thì người ta sẽ theo Ngài cách trung thành.
 
Hình như các môn đệ Chúa ngày này không cùng theo một đường lối đó, thích phô trương những sự vĩ đại của Giáo hội, của nhà thờ, của tổ chức Giáo hội, mà quên đi điều cốt yếu hơn là gieo niềm tin vào lòng người.
 
2. Đức tin của ngưòi phụ nữ Phênixi này là ngyuên do khiên bà được ơn Chúa. Ta hãy nhìn lại đức tin của bà:
 
Một đức tin khiên tốn: chịu nhận làm “chó con”
 
Một đức tin kiên trì: dù bị khước từ ban đầu nhưng vẫn không nản lòng.
 
Một đức tin phó thác: Chúa Giêsu bảo bà “cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi”. Dù chưa thấy hiệu quả, nhưng vì tin Lời Chúa nên bà ra về.
 
3. Chính nhờ Chúa Giêsu đã thử thách đức tin của bà này bằng những lời rất nặng, nên Ngài mới biết đức tin của Ngài rất mạnh.
 
Cũng vậy, đức tin của ta có được thử thách thì mới chứng tỏ là đức tin thật.
 
Xin cho con kiên trì chiụ đựng những thử thách về đức tin.
 
4. Một ngưòi da trắng và một người thổ dân cùng nghe giảng. Người thổ dân cảm động và xin nhập đạo ngay. Còn người da trắng cũng cảm động nhưng cả năm sau mới nhập đạo. Trong một buổi phục vụ, người da trắng hỏi: 
 
Tôi phải mất một thời gian mới có lòng tin, sao anh có lòng tin sớm thế? Người thổ dân đáp:
 
Này bạn để tôi nói cho bạn nghe. Có một vị hoàng tử hứa cho chúng ta chiếc áo mới. Bạn nhìn vào áo mình, tự nhủ áo mình còn đẹp để mai sau hãy lấy. Còn tôi tôi nhìn vào tấm chă cũ kỹ của mình, thấy nó chẳng ra gì, nên tôi vội vàng đến nhận áo mới. Bạn ạ, bạn đã có chút khôn ngoan, nên bạn còn muốn dùng chúng, còn tôi, tôi không có, nên tôi mau mắn đón nhận sự khôn ngoan của Chúa Giêsu. (Góp nhặt)
 
5. Phải để con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.
 
Thưa Ngài đúng thế, những chó con ở dưói gầm bàn lại được ăn những mảng vụn của đám trẻ con.
 
Vì bà đã nói thế, nên bà cứ về đi, quỉ đã xuất khỏi con bà rồi (Mác Cô 7,27-29).
 
Trong cuộc đối thoại thú vị ấy, người phụ nữ đã dành phần thắng: con gái chị được khỏi bệnh, và Chúa Giêsu cũng được lợi: giúp một người thoát khỏi cảnh khốn cùng.
 
Đúng là một cuộc đối thoại thành công mà bí quyết thuộc về cả hai phía: Chị phụ nữ khiêm tốn với ý chi và đức tin mạnh mẽ: Chúa Giêsu thì hiền hòa, linh hoạt trong cách làm việc.
 
Tôi chợt nghĩ đến những cuộc đối thoại hôm nay giữa các vị nguyên thủ quốc gia, giữa tôi với Chúa, giữa tôi với anh em…
 
Cầu nguyện: 

Lạy Chúa, xin cho loài người chúng con biết đối thoại để thế giới này hạnh phúc hơn. (Epphata) 

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
 
Xem thêm:
 
Bài đọc 1: 1V 11,4-13
Quả vậy, khi vua Sa-lô-môn về già, các bà vợ của vua đã làm cho lòng vua ngả theo các thần ngoại; lòng vua không còn chung thuỷ với ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của vua, như lòng phụ vương Đa-vít nữa. 5 Vua Sa-lô-môn đi theo nữ thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, theo thần Min-côm ghê tởm của dân Am-mon. 6 Như thế, vua Sa-lô-môn làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, chứ không theo ĐỨC CHÚA trọn vẹn như phụ vương Đa-vít. 7 Bấy giờ vua Sa-lô-môn xây trên núi đối diện với Giê-ru-sa-lem một nơi cao cho thần Cơ-mốt ghê tởm của dân Mô-áp, cho thần Mô-léc ghê tởm của con cái Am-mon. 8 Vua làm như thế với tất cả các bà vợ ngoại đạo của vua; họ đốt hương và sát tế kính các thần của họ.
9 ĐỨC CHÚA nổi giận với vua Sa-lô-môn, vì lòng vua rời xa ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã hiện ra với vua hai lần, 10 và truyền cho vua là đừng đi theo các thần ngoại, nhưng vua không giữ điều ĐỨC CHÚA đã truyền. 11 ĐỨC CHÚA phán với vua Sa-lô-môn: “Vì ngươi đã như vậy và đã không giữ giao ước cũng như các giới răn Ta truyền cho ngươi, thì chắc chắn Ta sẽ giựt lấy vương quốc ngươi mà trao cho một thuộc hạ của ngươi. 12 Tuy nhiên, vì thân phụ ngươi, Ta sẽ không làm điều đó trong đời ngươi, nhưng sẽ giựt vương quốc khỏi tay con của ngươi. 13 Hơn nữa, vì nể Đa-vít tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn, Ta sẽ không giựt lấy cả vương quốc, nhưng sẽ để lại cho con của ngươi một chi tộc.”
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)