Đứng gần Thánh giá
Ga 19,25-27
25 Khi ấy, đứng gần thập giá Chúa Giêsu có Mẹ Người, cùng với chị Mẹ Người là Maria vợ ông Clopas, và Maria Mađalêna. 26 Khi thấy Mẹ và bên cạnh có môn đệ Người yêu, Chúa Giêsu thưa cùng Mẹ rằng: “Thưa Bà, này là Con Bà”. 27 Rồi Người lại nói với môn đệ: “Này là Mẹ con”. Và từ giờ ấy, môn đệ đã lãnh nhận Bà về nhà mình.
(Nguồn: Uỷ ban Thánh kinh / HĐGMVN)
“Đứng gần thập giá Chúa Giêsu có Mẹ Người.” (Ga 15,25)
Lịch sử
Việc kính nhớ các sự đau khổ của Đức Bà hôm nay liên kết chặt chẽ với ngày lễ Suy tôn Thánh giá ngày hôm qua. Đây cũng là một điều dễ hiểu; y như Thánh lễ Đức Mẹ Sầu Bi ngày xưa vào thứ Sáu trước lễ Lá. Hai cuộc đau khổ phải được nối kết với nhau cách chặt chẽ; cũng như cuộc đau khổ của chúng ta được nối kết với đau thương của Chúa Giêsu.
Thánh lễ “Bảy sự Thương khó Đức Bà” được hình thành vào thời Trung cổ. Ở nước Đức, người ta đã mừng thánh lễ này tuỳ từng nơi vào thế kỷ 15, như địa phận Cologne, địa phận Erfurt… Năm 1667 dòng Serviten bắt đầu phổ biến thánh lễ này. Mãi đến năm 1814 Đức Thánh Cha Piô VII mới cho phép toàn thế giới mừng kính.
Bảy sự thương khó Đức Bà được liệt kê theo bản văn phụng vụ như sau:
- Lời tiên báo của ông Simêon (Lc 2,34-35);
- Trốn sang Ai Cập (Mt 2,13-15);
- Ba ngày đi tìm Chúa trong Đền Thờ (Lc 2,41-52)
- Con đường lên Golgotha;
- Cuộc đóng đinh;
- Hạ xác Chúa xuống;
- Chôn xác Chúa trong mồ.
(Lm. Nguyễn Văn Trinh, Phụng vụ chư Thánh)
A- Phân tích (Hạt giống…)
Thánh Gioan mô tả Đức Mẹ dưới chân Thánh giá:
– Người không rũ rượi như những người mẹ khác khi thấy con mình đang chết đau đớn. Nhưng người “đứng”, một tư thế rất kiên vững. Thế “đứng” của Đức Mẹ đã là đề tài cho bao người chiêm ngưỡng và suy gẫm: Stabat Mater dolorosa!
– Trong giờ phút đau khổ tột cùng này, không ai nâng đỡ an ủi Mẹ, trái lại Mẹ còn lãnh thêm nhiệm vụ “Thưa Bà, đây là con Bà”.
B- Suy gẫm (… nẩy mầm)
1. Đức Mẹ dưới chân Thập giá được gọi là Đức Mẹ hợp công cứu chuộc, vì những đau khổ của Mẹ do kết hợp với những đau khổ của Chúa Giêsu đã trở thành nguồn ơn cứu chuộc cho loài người.
2. Có thứ đau khổ khiến người ta nhìn mà sợ.
Có thứ đau khổ làm cho người ta tội nghiệp.
Có thứ đau khổ làm cho người ta ngưỡng mộ.
Có thứ đau khổ đáng cho người ta kính trọng.
Hôm nay chúng ta nhìn những đau khổ của Đức Mẹ Maria, không phải để sợ, để tội nghiệp mà để ngưỡng mộ, hơn nữa để tôn kính, vì đó là những đau khổ sinh ơn cứu rỗi cho người khác trong đó có chính chúng ta nữa.
3. Vài ý tưởng về sự đau khổ:
– Sung sướng kéo tâm hồn xuống đất, khổ đau nâng tâm hồn lên trời (Nino Salvaneshi)
– Thiên Chúa nói thì thầm trong cơn vui sướng của chúng ta; Ngài nói đủ nghe trong lương tâm của chúng ta; nhưng Ngài hô lớn trong những cơn đau của chúng ta (C.S. Lewis).
4. “Kể từ giờ ấy, người môn đệ rước Người về nhà mình”. (Ga 19, 27)
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Khi Chúa chịu treo trên thập giá, Chúa đã muốn cho Đức Mẹ đứng kề bên mà thông phần đau khổ. Xin cho chúng con biết noi gương Đức Mẹ mà kết hợp với cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa, để mai ngày chúng con cũng được phục sinh vinh hiển với Chúa.
Lạy Mẹ Maria, người môn đệ đứng cùng Mẹ dưới chân Thánh giá là chính con. Kể từ hôm nay, con muốn rước Mẹ về ngôi nhà của lòng con và của cuộc đời con, để Mẹ cùng sống với con trong những lúc vui cũng như những lúc buồn, nhất là những lúc buồn; những khi sung sướng và nhất là những khi đau khổ, để Mẹ dạy con biết cách chịu đau khổ thế nào để những khổ đau ấy trở thành nguồn ơn cứu rỗi cho con và cho anh chị em con. Amen.
Lm Carôlô Hồ Bặc Xái