Lời Chúa: Mt 22, 15-21
Một hôm, những người Pharisêu đi bàn bạc với nhau, tìm cách làm cho Ðức Giêsu phải lỡ lời mà mắc bẫy. Họ sai các môn đệ của họ cùng đi với những người phe Hêrôđê, đến nói với Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và cứ sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Thầy cũng chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta. Vậy xin Thầy cho biết ý kiến: có được phép nộp thuế cho Xêda hay không?” Nhưng Ðức Giêsu biết họ có ác ý, nên Người nói: “Tại sao các người lại thử tôi, hỡi những kẻ giả hình! Ðưa đồng tiền nộp thuế cho tôi coi!” Họ liền đưa cho Người một đồng bạc. Và Người hỏi họ: “Hình và danh hiệu này là của ai đây?” Họ đáp: “Của Xêda”. Bấy giờ, Người bảo họ: “Thế thì của Xêda, trả về Xêda; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa”.
Suy niệm:
“Có được phép nộp thuế cho Xêda không?”
Câu hỏi sắc như một con dao hai lưỡi.
Nếu Ðức Giêsu bảo phải nộp, ắt Ngài chẳng yêu nước yêu dân.
Thứ thuế thân nộp cho đế quốc Rôma thật là điều ô nhục.
Nhưng nếu Ngài bảo đừng nộp, hẳn Ngài sẽ bị tố cáo.
“Cho tôi xem đồng tiền dùng để đóng thuế.”
Khi đưa cho Ðức Giêsu đồng bạc có hình Xêda,
những kẻ giương bẫy thú nhận họ có dùng thứ tiền này,
và như thế họ đã mặc nhiên nhìn nhận quyền của Xêda.
Khi biết hình và dòng chữ trên đồng bạc là của Xêda,
Ðức Giêsu đã nói một câu không dễ hiểu:
“Vậy hãy trả lại cho Xêda những gì của Xêda”.
Ngài nhìn nhận một sự độc lập nào đó của ông.
Ông có quyền điều hành đế quốc của ông như ông muốn.
Ðối với người Do Thái sử dụng đồng bạc của Xêda,
Ðức Giêsu không hề ngăn cản họ nộp thuế cho ông ấy,
như sau này có kẻ tố cáo (x. Lc 23,2).
Nhưng Ngài cũng không buộc mọi người phải nột thuế cho Xêda,
vì có người coi việc nộp thuế thân cho hoàng đế Rôma
là phủ nhận quyền tối thượng của Thiên Chúa.
Chẳng những Ðức Giêsu không bị mắc bẫy
mà Ngài còn nhân cơ hội đi lên một bình diện cao hơn:
“Hãy trả lại cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa.”
Ðây mới thật là vấn đề Ngài hết sức quan tâm.
Chúng ta tự hỏi: có cái gì ngoài Thiên Chúa
mà lại không phải là thụ tạo của Ngài?
Phải trả lại cho Xêda đồng tiền mang hình và tên ông,
nhưng phải trả lại cho Thiên Chúa những gì mang hình Ngài,
những gì đã được ghi khắc tên Ngài trên đó.
Hình ảnh nổi bật nhất là con người (x. St 1,26).
Toàn bộ con người mang dấu ấn của Thiên Chúa.
Không ai được khinh miệt phụ nữ, thai nhi hay người già.
Không ai được làm hoen ố sự trong sáng của lương tâm.
Xúc phạm con người là phạm đến nơi sâu thẳm của Thiên Chúa.
Mọi quyền bính đạo đời đều nhằm phục vụ con người,
đều nhằm làm sáng lên hình ảnh Thiên Chúa nơi nó.
Trả con người lại cho Thiên Chúa là dâng nó cho Ngài,
là nhìn nhận chủ quyền của Ngài trên đời ta.
Cả vũ trụ cũng tiềm tàng dấu ấn của Thiên Chúa:
đất, rừng, sông biển, không khí, tài nguyên và muôn sinh vật.
Hãy trả lại cho Thiên Chúa vũ trụ trong lành, hiền hậu,
nghĩa là trả lại cho con người món quà Ngài đã tặng.
Mọi quyền bính đều bắt nguồn từ Thiên Chúa (x.Ga 19,11).
Chúng có giá trị và sự tự lập, nếu phù hợp với ý Ngài,
cũng là phù hợp với quyền lợi chính đáng của con người.
Chúng ta có chiếm đoạt điều gì của Thiên Chúa không?
Hình ảnh của Thiên Chúa nơi tôi rõ hay mờ nhạt?
Có lớp bụi nào che khuất khuôn mặt Chúa nơi tôi?
Ước gì tôi đọc được tên Thiên Chúa, tên Ðức Giêsu
trên những người tôi gặp, những biến cố tôi sống mỗi ngày.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
có những bạn trẻ thích xăm hình lên người,
hay muốn ăn mặc, đi đứng
theo kiểu một ngôi sao thể thao hay điện ảnh.
Họ vui khi thấy mình giống hệt
những thần tượng mà mình yêu thích.
Xin Cha giúp chúng con biết hãnh diện
vì mang nơi mình hình ảnh cao quý của Cha
và sống theo phong cách của Cha:
Cha quảng đại mở ra để chia sẻ hạnh phúc thần linh,
Cha khiêm tốn tôn trọng tự do của con người,
Cha yêu thương đến nỗi
dám trao hiến Người Con Một chí ái,
Cha bao dung tha thứ trước những tâm hồn hoán cải,
Cha luôn tận tụy làm việc để nâng đỡ cả thế giới.
Ước gì người ta biết Cha trên trời,
khi gặp chúng con ở dưới đất.
Ước gì người ta đọc thấy Tên Cha
trong tim của chúng con,
và nhận ra chúng con là con Cha. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.