Lời Chúa (Mt 22, 1-14): Chúa nhật Tuần XXVIII Mùa Thường niên

Lời Chúa: Mt 22, 1-14

Một hôm, Ðức Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thuợng tế và kỳ mục trong dân rằng: “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!’ Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đây tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu hủy thành phố của chúng. Rồi nhà vua bảo đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. Vậy các ngươi đi ra các nẻo đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới’. Ðầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.

Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, mới hỏi người ấy: ‘Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. Bấy giờ, nhà vua bảo những người phục dịch: ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng! Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít”.

Suy nim:

Bài Tin Mừng tuần trước làm chúng ta sửng sốt

vì chẳng những các tá điền không nộp hoa lợi đúng thời,

lại còn bắt giết các đầy tớ và cả con trai của chủ vườn nho.

Bài Tin mừng hôm nay làm chúng ta kinh ngạc không kém.

Chẳng có gì vui bằng tiệc cưới,

hơn nữa lại là tiệc cưới được vua tổ chức cho hoàng tử.

Nhà vua hẳn đã chuẩn bị chu đáo cho biến cố lớn lao này.

Vua đã mời nhiều quan khách đến tham dự.

Hân hạnh biết bao cho những ai được nhà vua mời !

Họ có mong ngày ấy mau đến không?

Khi ngày ấy đến, nhà vua sai đầy tớ nhắc lại lời mời.

Nhưng các quan khách ngoan cố không muốn đến.

Một nhóm đầy tớ thứ hai được sai đi,

lặp lại lời mời của nhà vua, cho biết cỗ bàn đã sẵn sàng,

Nhưng các khách mời lại nhún vai bỏ đi,

vì họ đang bận tâm làm một việc khác.

Kẻ thì đi thăm nông trại, kẻ thì đi buôn.

Có kẻ lại túm lấy các đầy tớ của vua mà hành hạ rồi giết đi.

Chúng ta không hiểu tại sao

đi thăm nông trại hay đi buôn lại cần gấp đến thế,

và quan trọng hơn cả chuyện dự tiệc cưới của hoàng tử.

Tại sao các khách mời lại có thể bỏ qua một vinh dự như vậy?

Nhà vua và hoàng tử hẳn thấy mình bị coi thường,

khi việc tổ chức tiệc cưới hoàng gia bị thất bại.

Các vị khách không muốn chia sẻ niềm vui lớn của nhà vua.

Họ không đáp lại sự trân trọng mà nhà vua dành cho họ,

nên họ không xứng đáng được dự tiệc nữa.

Và những kẻ giết đầy tớ của vua sẽ bị trừng phạt đích đáng.

Tiệc cưới vui của hoàng tử hóa ra chuyện buồn, đầy chết chóc.

Nhưng nhà vua không muốn tiệc cưới bị thất bại.

Phải mời người khác đến dự thay cho các khách đã từ chối.

Và một lần nữa, các đầy tớ lại đi khắp các ngả đường để mời.

Gặp ai cũng mời, bất luận tốt xấu.

Các người được mời lần này không phải là những vị khách quý,

nhưng là những người tình cờ gặp ngoài đường.

Và họ đã mau mắn đáp lại ngay,

nên chẳng mấy chốc phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.

Thiên Chúa thích chia sẻ niềm vui với con người.

Ngài mời con người đến dự tiệc hiệp thông để được cứu độ.

Không phải chỉ mời một đôi lần, nhưng mãi mãi cho đến tận thế.

Trong dụ ngôn này, nhà vua tượng trưng cho Thiên Chúa,

Con của vua là Đức Giêsu,

đầy tớ là các ngôn sứ và môn đệ Ngài sai trước và sau phục sinh,

quan khách là dân Ítraen hay các nhà lãnh đạo Do-thái giáo.

Thiên Chúa mời dân Ngài đến dự tiệc cưới của Người Con,

nhưng họ đã đưa ra những lý do để từ chối.

Hôm nay, các kitô hữu vẫn được mời đến dự tiệc vui,

và chúng ta cũng có thể nại ra nhiều lý do để từ chối.

chuyện làm ăn, chuyện gia đình gấp gáp hơn chuyện ăn cưới.

Lời mời của Thiên Chúa bị coi nhẹ hơn bao mời mọc hàng ngày.

Món ăn trần gian hấp dẫn hơn món ăn do trời thiết đãi.

Các kitô hữu là những người từ mọi nẻo đường thế giới

đã chấp nhận lời mời, đã được vào tận phòng tiệc cưới.

Tiếc thay có người lại không mặc y phục lễ cưới cho đàng hoàng.

Y phục này là việc sống công chính theo Bài Giảng trên núi.

Chỉ mong chúng ta không chỉ được gọi, mà còn được chọn (Mt 22,14).

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,

Lắm khi con thấy mình thiếu lịch sự với Chúa,

nhưng lại khá lịch sự với người đời.

Con thường sợ làm người khác buồn,

sợ mình cư xử thiếu tế nhị,

nhưng con ít nghĩ đến chuyện làm vui lòng Chúa.

 

Con thường làm những gì con thích,

dù biết Chúa không ưa.

Con hay bắt Chúa phải đợi con,

vì con thường đặt Chúa sau nhiều thụ tạo khác.

 

Xin cho con lịch sự hơn với Chúa,

niềm nở đón Chúa vào nhà như ông Da-kêu,

và chú tâm như chị Maria ngồi lắng nghe Lời Chúa.

Để nếu con không thể tiếp Chúa như một vị khách quý,

thì ước gì con biết đón Chúa như một người bạn thân.

 Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.