Lời Chúa: Chúa Nhật thứ 28 Thường Niên C

Chín người kia đâu?

 
 
Chúa Nhật thứ 28 Thường Niên C
Lời Chúa: 

Lc 17, 11-19

11Trên đường lên Giêrusalem, Đức Giêsu đi qua biên giới giữa hai miền Samari và Galilê.12Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa13 và kêu lớn tiếng: “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi!” 14Thấy vậy, Đức Giêsu bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. 15Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.16Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn. Anh ta lại là người Samari. 17Đức Giêsu mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? 18Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”. 19Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”19“Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông”

(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)

Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? (Lc 17,17)

 
Suy niệm: 

Mười người phong đón gặp Ðức Giêsu. Họ chỉ dám đứng xa, nài xin Ngài thương xót. Ðức Giêsu không chữa cho họ ngay, Ngài muốn thử thách lòng tin của họ. Ngài bảo họ hãy đi trình diện với các tư tế như thể họ đã được khỏi bệnh rồi. Mười người phong đã vâng phục lên đường, và chính trên đường đi, tất cả được khỏi bệnh. Niềm vui bất ngờ ùa vào lòng mọi người. Cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình, trừ một người phong ở vùng Samari. Lòng biết ơn đối với Ðức Giêsu khiến anh quay lại, sấp mình dưới chân Ngài mà tạ ơn.

Chín người kia đâu? Ðức Giêsu ngạc nhiên đặt câu hỏi. Chắc họ đã đi trình diện các tư tế như lời Ðức Giêsu, nhưng họ quên Ðấng mới ban ơn cho họ. Họ vui mừng ngừng lại ở quà tặng, nhưng không vươn tới người tặng quà. Họ đã có lòng tin nên được khỏi bệnh, nhưng họ lại thiếu lòng biết ơn cần thiết. Lòng biết ơn khiến lòng tin trở nên sâu xa hơn, vì là gặp lại chính Ðấng đã ban tặng.

Chín người kia đâu? Ðức Giêsu không làm phép lạ để được biết ơn. Ngài mong những người kia trở lại để gặp họ, và trao cho họ chính con người Ngài. Ðiều này còn quý hơn cả ơn được khỏi bệnh. Ơn lành bệnh chỉ là nhịp cầu để ta gặp gỡ Ðấng ban ơn, và lớn lên trong niềm tin cậy mến.

Chín người kia đâu? Có khi tôi thường thuộc về nhóm chín người. Tôi quá quen với những ơn Chúa ban, đến độ thấy đó là chuyện bình thường, đến độ không thấy cần phải tỏ lòng biết ơn. Thật ra, biết ơn phải là tâm tình chủ yếu chi phối lời cầu nguyện và cuộc sống của tôi. Toàn bộ đời tôi là một hồng ân, một quà tặng. Tôi muốn sống đời tôi như một lời tạ ơn không ngừng. Tạ ơn là mãn nguyện về những gì đã lãnh nhận, là thấy mình được bao bọc bởi Tình Yêu, và muốn làm mọi sự để đáp lại Tình Yêu đó.

Người phong vùng Samari đã trở lại tôn vinh Thiên Chúa, vì Ngài đã chữa anh lành bệnh qua Ðức Giêsu. Chúng ta cũng đã nhận được biết bao ơn Chúa từ tay những người xa lạ hay thân quen. Xin cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người. Ðời tôi là quà tặng của Chúa cho tôi. Ước gì nó thành quà tặng của tôi cho mọi người.

Cầu nguyện: 

Con tạ ơn Cha vì những ơn Cha ban cho con, những ơn con thấy được, và những ơn con không nhận là ơn. Con biết rằng con đã nhận được nhiều ơn hơn con tưởng, biết bao ơn mà con nghĩ là chuyện tự nhiên. Con thường đau khổ vì những gì Cha không ban cho con, và quên rằng đời con được bao bọc bằng ân sủng.

Tạ ơn Cha vì những gì Cha cương quyết không ban bởi lẽ điều đó có hại cho con, hay vì Cha muốn ban cho con một ơn lớn hơn. Xin cho con vững tin vào tình yêu Cha dù con không hiểu hết những gì Cha làm cho đời con.

                                                                       Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Xin mời xem thêm:

Bài đọc 1: 2V 5, 14-17

Lời Chúa trong sách các Vua quyển thứ 2

14 Vậy ông xuống dìm mình bảy lần trong sông Gio-đan, theo lời người của Thiên Chúa. Da thịt ông lại trở nên như da thịt một trẻ nhỏ. Ông đã được sạch. 15 Cùng với đoàn tuỳ tùng, ông trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ông vào, đứng trước mặt ông ấy và nói : “Nay tôi biết rằng : trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Ít-ra-en. Bây giờ, xin ngài vui lòng nhận món quà của tôi tớ ngài đây.” 16 Ông Ê-li-sa nói : “Có ĐỨC CHÚA hằng sống là Đấng tôi phụng sự, tôi thề sẽ không nhận gì cả.” Ông Na-a-man nài ép ông nhận, nhưng ông vẫn từ chối. 17 Ông Na-a-man nói : “Nếu ngài từ chối, thì xin cho phép tôi tớ ngài đây mang về một số đất vừa sức hai con lừa chở được, vì tôi tớ ngài sẽ không còn dâng lễ toàn thiêu và hy lễ cho thần nào khác ngoài ĐỨC CHÚA.

Bài đọc 2: 2Tm 2, 8-13

Bài trích thơ thứ hai của Thánh Phaolô tông đồ gởi cho Timôthê

8          Anh hãy nhớ đến Đức Giê-su Ki-tô,

            Đấng đã sống lại từ cõi chết,

            Đấng xuất thân từ dòng dõi Đa-vít,

           như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo.

9        Vì Tin Mừng ấy, tôi chịu khổ, tôi còn phải mang cả xiềng xích như một tên gian phi. Nhưng lời Thiên Chúa đâu bị xiềng   xích ! 10 Bởi vậy, tôi cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn, để họ cũng đạt tới ơn cứu độ trong Đức Ki-tô Giê-su, và được hưởng vinh quang muôn đời.

11 Đây là lời đáng tin cậy :

            Nếu ta cùng chết với Người,

            ta sẽ cùng sống với Người.

12         Nếu ta kiên tâm chịu đựng,

            ta sẽ cùng hiển trị với Người.

            Nếu ta chối bỏ Người, Người cũng sẽ chối bỏ ta.

13         Nếu ta không trung tín,

            Người vẫn một lòng trung tín,

            vì Người không thể nào chối bỏ chính mình. 

(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)