Môi sinh là mối tương quan mật thiết của các sinh vật và môi trường sinh sống: “tất cả mọi thứ liên đới chặt chẽ với nhau.” Toàn thể tạo thành là cuộc sống, nó bao gồm “các chiều kích của con người và xã hội.” “Khi nói đến ‘môi sinh’, người ta muốn nói về sự liên hệ đã có giữa thiên nhiên và xã hội đang hiện diện trong đó.” Con người là một phần của thiên nhiên. Sự khủng hoảng môi sinh và xã hội đan quyện vào nhau: “Những cách giải quyết đòi hỏi một lối đi trọn vẹn để chiến đấu với nghèo đói, trả lại phẩm giá cho những người bị loại ra khỏi xã hội và đồng thời phải chú tâm đến thiên nhiên.” (Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung, số 139). Đây là tính toàn vẹn của môi sinh.
Những phân tích về vấn đề môi trường không thể tách ra khỏi các phân tích về bối cảnh con người, gia đình, công việc và thành phố, cũng không thể tách rời cách thức các cá thể liên quan tới chúng, nhờ đó mà cho thấy chúng liên đới với nhau và với môi trường như thế nào.
Điều này đề nghị cần có một nền môi sinh kinh tế và xã hội, nó bao gồm cả việc bảo vệ môi trường. Cùng với di sản thiên nhiên của chúng ta, chúng ta cũng nên coi trọng di sản văn hóa của mình, quan tâm và chăm sóc các cộng đồng bản xứ và truyền thống văn hóa của họ, và tạo ra những khu vực chung, nhà ở và di chuyển bằng những phương thức thúc đẩy lợi ích chung.
Sự khủng hoảng thiên nhiên toàn cầu đòi hỏi “sự lựa chọn ưu tiên và liên đới với những người nghèo khổ nhất, họ chính là anh chị em của chúng ta” (số 158) cũng như sự liên đới với các thế hệ tương lai, “bởi vì thế giới mà chúng ta đang đón nhận cũng thuộc về những con người sẽ đến sau chúng ta.” (số 159).
Chúng ta hãy xem xét: Tôi hiểu biết gì về “sự toàn vẹn của môi sinh”? Tại sao sự biến đổi khí hậu và sự nghèo đói lại liên kết với nhau? Tôi nhận ra sự liên kết đó nơi nào trong cộng đồng mà tôi đang sinh sống?
“Chúng ta muốn trao lại một trái đất như thế nào cho những người tiếp nối chúng ta, cho con em của chúng ta đang lớn lên?”… “Chúng ta phải nhìn thấy những gì đang đe dọa phẩm giá của chúng ta. Chúng ta phải là những người đầu tiên chú tâm đến việc để lại cho hậu thế một hành tinh có thể trú ngụ được. Đó cũng là bi kịch cho chính chúng ta, vì điều này cho thấy ý nghĩa cuộc sống của chúng ta trên trái đất này đang bị gặp khủng hoảng” (số 160).
Kinh nghiệm từ đời sống cho chúng ta nhận biết rõ ràng rằng sự đe dọa thật sự của việc biến đổi khí hậu đã và đang ảnh hưởng nghiêm trọng tới các cộng đồng giáo hội chúng ta trên khắp hoàn vũ. Biến đổi khí hậu vẫn gia tăng và sẽ đưa đến nhiều sự đau thương và sự chết cho hàng triệu người và những thụ tạo khác, tất cả đang đối diện với mức độ hủy diệt kinh khủng, đặc biệt là môi trường sinh sống đang mất dần. Những người đưa ra các quyết định về chính trị và kinh tế và các nhà lãnh đạo Giáo Hội thật khó khăn để đánh giá đúng quy mô mà các nhu cầu vô hạn của nền kinh tế toàn cầu đang xé nát từng mảng cuộc sống của con người, với những hậu quả tai họa thảm khốc cho các thế hệ con em của chúng ta trong tương lai.
Chế độ hoặc những biện pháp chối bỏ những người nghèo, từ chối sinh kế cũng chính là chế độ hoặc những biện pháp đang phá hủy trái đất và như thế phủ nhận khả năng sinh sống của những người nghèo.
Lm. JB. Đậu Quang Luật, O.F.M.
Nguồn: ubclhb.com (07.07.2022)