G ỢI Ý SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thánh Lễ Chúa Nhật Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 20,1-9
Hôm nay, tiếng reo ca Alleluia vang dội trong khắp Giáo hội. Tất cả đều như sống lại sau những ngày đau thương thống khổ. Chúa đã sống lại rồi! Hết rồi những ngày buồn thảm sầu thương. Chúng ta đã thấy bừng lên sự sống mới từ con người đã chịu treo trên thập giá và đã sống lại. Một điều thật khó tin nhưng là một sự thật. Và chúng ta đang sống trong thực tại linh thiêng và khó tin đó. Chúng ta đang sống trong Đấng đã phục sinh vinh hiển. Không có sự phục sinh sẽ không có đạo Công giáo vì đó là nền tảng duy nhất, không thể thay thế.
Chúa Giêsu đã chết, đúng như lời Kinh Thánh. Ngài đã được mai và ngày thứ ba Ngài sống lại, đúng như lời Kinh Thánh. Và nếu Chúa Kitô không sống lại thì lời rao giảng của chúng tôi cũng trống rỗng. Thánh Phaolô đã quả quyết như thế.
Chúa Kitô đã sống lại. Tất cả đều sống lại với Ngài. Tất cả mọi sự đều trở nên trong sáng. “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. “Ta là sự sống lại và là sự sống”. “Ta là ánh sáng thế gian”… Tất cả trở nên sáng ngời và rõ rệt. Chúng ta tin vào một Thiên Chúa nhập thể nhưng là Thiên Chúa hằng sống. Ngài sống lại để mọi sự được tái sinh và chúng ta sẽ sống trong Ngài.
Các môn đệ không được như chúng ta. Họ phải đi ngang qua nhiều giai đoạn khó khăn mới đạt đến niềm tin vào sự sống lại của Chúa.
Trong tường thuật của thánh Gioan, chúng ta thấy Maria Magđala. Nàng đến mộ từ sáng sớm. Nàng không yên tâm, nàng chỉ nghĩ đến Chúa đang nằm trong mồ. Khi đến mộ, nàng thấy mộ đã mở toang. Tưởng là ai đã xúc phạm đến mộ, và đã cướp xác Thầy. Chuyện này cũng thường xảy ra thời bấy giờ. Nàng chạy nhanh về báo tin cho Phêrô.
Nghe tin báo như thế, Phêrô tức tốc chạy ra mộ để kiểm chứng. Gioan cũng chạy theo. Hai người cùng chạy. Việc này không thể chậm trễ được. Chúng ta thấy Gioan tôn trọng vị lãnh đạo của mình. Ông đến mộ trước nhưng không bước vào. Phêrô cũng đến và vào trong mộ. Các ông thấy gì? Ngôi mộ trống không, không còn thi hài ở đó nữa, nhưng còn thấy những băng vải quấn xác Chúa. Khăn liệm được xếp lại và để riêng, không để lẫn với những dây băng. Như thế ngôi mộ không bị xúc phạm và xác của Ngài không bị đánh cắp, vậy thì phải hiểu thế nào?
Nếu xác bị đánh cắp thì làm sao khăn liệm còn đó và cả dây băng? Môn đệ Chúa yêu kết luận: “Ông thấy và ông tin”. Ông đã đạt đến niềm tin. Phêrô không nói gì nhưng chắc hẳn đã thấy nhóm lên trong lòng niềm vui vì Thầy đã sống lại thật.
Niềm vui của chúng ta đã trọn vẹn vì chúng ta dám tin vào một Thiên Chúa Tình Yêu. Tình yêu đã đưa Chúa Giêsu đến với chúng ta, sống kiếp người của chúng ta, chết cho chúng ta, sống lại cho chúng ta. Niềm vui trần thế của chúng ta mong manh vì không có gì bảo đảm. Niềm vui phục sinh của chúng ta có bảo đảm vững chắc, vì chính Đấng phục sinh từ cõi chết là bảo đảm. Ngài là Thiên Chúa thật, Thiên Chúa toàn năng, đã chiến thắng sự chết và vẫn sống.
Cuộc sống hôm nay của chúng ta, niềm vui của chúng ta nằm trong tay toàn năng của Ngài. Ngài bao bọc chúng ta trong vòng tay yêu thương của Ngài. Chúng ta vẫn còn phải đương đầu với cuộc sống, với mọi cam go của cuộc sống, nhưng chúng ta không còn sợ sệt. Thiên Chúa Tình Yêu đã tràn ngập chúng ta. Sức sống thần linh của Ngài biến đổi tất cả. Chúng ta không đi về cõi hư vô, chúng ta đi về nguồn sống. Ngài chỉ cần một ngôi mộ trống để tỏ cho chúng ta thấy quyền năng vô song của Ngài.
Như Gioan, chúng ta chỉ cần tin. Niềm tin vào Chúa phục sinh là nền tảng của cuộc sống chúng ta. Chúa đã chết không phải vì Ngài thất bại, nhưng Ngài chết cho chúng ta. Ngài sống lại không phải sống lại cho Ngài mà cho chúng ta. Điều này có ý nghĩa gì? Phải chăng Ngài liên đới với chúng ta một cách sâu xa. Tất cả là cho chúng ta. Ngài đưa chúng ta vào cuộc sống thần linh của Ngài. Chúng ta không còn sống cho chính mình nữa mà sống cho Đấng đã chết và sống lại cho chúng ta. Thánh Phaolô đã cảm nghiệm một cách mạnh mẽ mối liên hệ này. Ngài nói: “Chúng ta cùng sống, cùng chết với Chúa Kitô”. Con người cũ của chúng ta phải chết đi, lúc đó con người mới sẽ xuất hiện trong ánh sáng của Đấng đã toàn thắng tội lỗi và sự chết. Lúc đó sẽ không có gì có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đấng đã thương chúng ta và đã chết cho chúng ta.
Làm sao con người cũ của chúng ta có thể chết được? Chúng ta được sinh ra trong tội. Con người xác thịt vẫn đòi chiếm phần nhất hảo. Chúng ta vẫn ngại khó, xác thịt vẫn nặng nề. Phiến đá cửa mộ quá lớn, “ai sẽ lăn tảng đá cửa mộ cho chúng ta?” Làm sao đóng đinh tính xác thịt chúng ta vào thập giá? Chúng ta thích sự lành nhưng chúng ta không làm, còn sự dữ chúng ta ghét, chúng ta lại làm”. “Ai sẽ cứu chúng ta khỏi cái xác phải chết này? Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”. Chỉ có Ngài thôi vì chúng ta chỉ là tro bụi. Nhưng nếu chúng ta tin. Niềm tin sẽ cứu chúng ta. Chúa Giêsu đã nhiều lần nói như thế cho những người đã đến xin Ngài chữa lành.
Niềm tin không dễ dàng. Các môn đệ Chúa phải chập choạng trong đêm tối của lo sợ nghi nan mới tìm thấy ánh sáng. Chúng ta cũng thế. Việc Chúa phục sinh là một biến cố gây nghi vấn nhiều hơn là mang lại bình an. Nó xuất hiện trong thế giới của những kẻ phải chết làm sao dễ chấp nhận? Cái chết hôm nay như một thực tại hằng ngày. Những tai ương, những cảnh giết chóc xảy ra hằng ngày làm chúng ta xao xuyến. Cái chết của những người thân khiến chúng ta đau khổ. Nhưng niềm tin sẽ chiến thắng. Chúa hỏi chị Matta: “Con có tin không?” Chúa cũng hỏi chúng ta như thế. Hãy trả lời với Chúa như các môn đệ xưa kia: “Con tin, nhưng xin thêm đức tin cho con”.
Chúa Giêsu hôm qua đã là một tử tội: “Hãy đóng đinh nó vào thập giá!” Hôm nay, chính con người cũ của chúng ta trở thành tử tội: “Hãy đóng đinh nó vào thập giá!” Có như thế, chúng ta sẽ thành con người mới, được tái tạo trong Chúa Kitô. Hãy đi vào ánh sáng. Từ nay Chúa Kitô là ánh sáng của chúng ta, là vinh quang của chúng ta. Đừng mặc cảm vì chúng ta yếu đuối. Chúa đã nhận lấy tất cả sự yếu đuối của chúng ta. Ngài đã rửa sạch tất cả trong dòng máu tinh khiết của Ngài. Hãy vui lên! Hãy hát lên một bài ca mới: “Chúa đã sống lại thật rồi! Alleluia!”
Ngài đang ở đây. Ngài là Bánh Hằng Sống, là nguồn sống mới của chúng ta. Ăn lấy Ngài đi, tình yêu của Ngài sẽ là nguồn vui bất tận của chúng ta hôm nay và mãi mãi.
Lm Trầm Phúc