VATICAN. Trong thánh lễ nhân Ngày Năm Thánh dành cho các Hội đoàn, Phong trào Thánh Mẫu và các đoàn từ các Đền Thánh Đức Mẹ, sáng chúa nhật 9-10-2016, ĐTC nhắc nhở các tín hữu luôn sống tâm tình tạ ơn Thiên Chúa vì các hồng ân đã lãnh nhận.
Đồng tế với ĐTC có 10 vị Hồng Y, 30 GM và 1.100 linh mục, trước sự hiện diện tại Quảng trường Thánh Phêrô của hơn 30 ngàn tín hữu, trong đó nhiều người thuộc 94 phái đoàn Thánh Mẫu từ Italia và các nước khác.
Bài giảng của ĐTC
Tin Mừng chúa nhật hôm nay (Xc Lc 17,11-19) mời gọi chúng ta nhìn nhận những hồng ân của Thiên Chúa với lòng kinh ngạc và biết ơn. Trên đường dẫn Ngài đến cái chết và sự phục sinh, Chúa Giêsu gặp 10 người phong cùi, họ tiến đến gặp Ngài, dừng lại từ xa xa và kêu lên nỗi bất hạnh của họ với người mà họ, trong niềm tin, trực giác thấy vị ấy có thể là Đấng Cứu Thế: ”Lạy Thày Giêsu, xin thương xót chúng con!” (v.13). Họ là bệnh nhân và đi tìm kiếm người chữa lành họ. Đáp lại, Chúa Giêsu bảo họ hãy đi trình diện với các tư tế; theo luật, các vị này có nhiệm vụ chứng thực xem có sự khỏi bệnh thực sự hay không. Theo cách thức đó, Chúa không phải chỉ nêu lên một lời hứa, nhưng Ngài còn thử thách đức tin của họ. Thực vậy, trong lúc ấy, 10 người chưa được khỏi. Họ chỉ được lành bệnh trong lúc đi đường, sau khi đã vâng nghe lời Chúa Giêsu. Bấy giờ tất cả đều tràn đầy vui mừng, họ trình diện với các tư tế, rồi mỗi người ai đi đường nấy, mà quên vị Ân Nhân, nghĩa là Chúa Cha đã chữa lành họ nhờ Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa làm người.
Nhưng có một người luật trừ, đó là một người Samaritano, một người ngoại kiều sống bên lề dân được tuyển chọn, hầu như một người ngoại đạo! Người ấy không hài lòng vì đã được khỏi bệnh nhờ niềm tin, nhưng còn làm cho sự khỏi bệnh ấy đạt tới mức vẹn toàn, bằng cách trở lại bày tỏ lòng biết ơn vì hồng ân đã lãnh nhận, nhìn nhận Chúa Giêsu là vị Tư Tế đích thực, sau khi đã nâng ông trỗi dậy và cứu vớt ông, Ngài là Đấng có thể làm cho ông lên đường và đón nhận ông vào số các môn đệ của Ngài.
ĐTC nhận xét rằng: ”Biết cám ơn, biết chúc tụng vì những gì Chúa làm cho chúng ta, đó là điều quan trọng! Và bây giờ chúng ta có thể tự hỏi: Chúng ta có khả năng nói lời cám ơn hay không? Bao nhiêu lần chúng ta nói cám ơn trong gia đình, trong cộng đoàn, trong Giáo Hội? Bao nhiêu lần chúng ta nói cám ơn người giúp đỡ chúng ta, người ở gần kề chúng ta, người đồng hành với chúng ta trong cuộc sống? Nhiều khi chúng ta coi mọi sự là điều dĩ nhiên! Và điều cũng xảy ra đối với Thiên Chúa. Thật là dễ đi gặp Chúa để xin điều gì, nhưng trở lại cám ơn Ngài thì lại cảm thấy là khó!… Vì thế, Chúa Giêsu nhấn mạnh sự thiếu sót của 9 người cùi vô ơn: ”Chẳng phải tất cả 10 người đều được khỏi bệnh sao? Vậy 9 người kia đi đâu? Sao không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên CHúa, ngoại trừ người ngoại kiều này?” (Lc 17, 17-18).
Đề cập đến Ngày Năm Thánh cho các hội đoàn Thánh Mẫu, ĐTC nói:
Trong ngày mừng Năm Thánh này, chúng ta được đề nghị một mẫu gương để chúng ta nhìn lên, đó là Đức Maria, Mẹ chúng ta. Sau khi lãnh nhận lời loan báo của Thiên Thần, Mẹ đã để cho tâm hồn Mẹ trào lên một bài ca chúc tụng và cảm tạ Thiên Chúa: ”Linh hồn tôi ngợi khen Chúa…”.
Chúng ta hãy xin Đức Mẹ giúp chúng ta hiểu rằng tất cả là hồng ân của Thiên Chúa và biết cảm tạ: như thế niềm vui của chúng ta sẽ trọn vẹn.
Để biết cám ơn, cũng cần phải có lòng khiêm tốn. Trong bài đọc thứ I, chúng ta đã nghe chuyện Ông Naaman, tư lệnh quân đội của vua Aram (Xc 2 V 5,14-17). Ông bị bệnh phong cùi, và để được khỏi bệnh, ông đã chấp nhận đề nghị của người tớ gái nghèo và tín thác nơi sự săn sóc của ngôn sứ Eliseo vốn là kẻ thù đối với Ông. Nhưng Naaman sẵn sàng hạ mình xuống. Và ngôn sứ Eliseo chẳng đòi hỏi ông điều gì, chỉ truyền cho ông đi dìm mình xuống trong dòng sông Giordan. Lời yêu cầu đó làm cho Naaman ngỡ ngàng, và thậm chí còn tức bực nữa: Phải chăng một vì Thiên Chúa yêu cầu những chuyện tầm thường như thế sao? Ông muốn quay về nước, nhưng rồi đã chấp nhận dìm mình trong nước sông Giordan và được lành bệnh ngay.
”Tâm hồn Mẹ Maria, hơn ai khác, là một tâm hồn khiêm tốn, và có khả năng đón nhận các hồng ân của Thiên Chúa. Và Thiên Chúa, để làm người, đã chọn một thiếu nữ tầm thường ở Nazareth, không sống trong dinh thự đền đài quyền lực và giàu sang, không thực hiện những công trình ngoại thường. Chúng ta tự hỏi xem ta có sẵn sàng đón nhận các hồng ân của Thiên Chúa hay không, hoặc chúng ta muốn khép mình trong những an ninh vật chất, những an ninh tinh thần, những an ninh do các dự phóng của chúng ta.
”Thật là điều ý nghĩa sự kiện ông Naaman và người Samaritano là hai người ngoại quốc. Những người này, và cả nmhững người thuộc các tôn giáo khác, nêu gương cho chúng ta về những giá trị mà đôi khi chúng ta quên hoặc lơ là. Người sống cạnh chúng ta, có lẽ bị khinh rẻ hoặc bị gạt ra ngoài lề vì họ là người ngoại quốc, nhưng họ có thể dạy chúng ta cách thức tiến bước trên con đường Chúa muốn. Cả Mẹ Thiên Chúa, cùng với hôn phu của Người là Thánh Giuse, đã cảm nghiệm thân phận ở xa quê hương. Trong thời gian dài, Mẹ là khách ngụ cư trên đất Ai Cập, xa những người họ hàng và bạn hữu. Nhưng niềm tin của Mẹ đã biết vượt thắng những khó khăn. Chúng ta hãy giữ chặt nơi mình niềm tin đơn sơ ấy của Mẹ Thiên Chúa; chúng ta hãy cầu xin Mẹ luôn biết trở về cùng Chúa Giêsu và cảm tạ Chúa vì bao nhiêu phúc lộc do lòng từ bi thương xót của Chúa”.
Kinh truyền tin
Cuối thánh lễ, ĐTC đã chủ sự kinh Truyền Tin với các tín hữu. Số người hiện diện tại Quảng trường Thánh Phêrô tăng lên 50 ngàn người.
Lên tiếng trong dịp này, ĐTC chia buồn với các nạn nhân cuồng phong tại Haiti làm cho nhiều người chết và thiệt hại vật chất lớn lao, đồng thời ngài kêu gọi cộng đồng quốc tế liên đới cứu trợ.
Ngài cũng loan báo sẽ nhóm công nghị vào thứ bẩy 19-11 tới đây để bổ nhiệm 13 Hồng Y mới đến từ 11 nước 5 châu. Và chúa nhật 20-11 lễ Chúa Kitô Vua, kết thúc Năm Thánh đặc biệt Lòng Thương Xót, ngài sẽ cử hành thánh lễ với các Hồng Y mới và các vị trong Hồng y đoàn, các TGM, GM và Linh Mục.
(G. Trần Đức Anh OP, RadioVatican 09.10.2016)