Bài Ðọc I: Gs 24, 1-2a. 15-17. 18b
“Chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa, vì chính Người là Thiên Chúa chúng tôi”.
Trích sách ông Giôsuê.
Trong những ngày ấy, Giôsuê triệu tập tất cả các chi tộc lại ở Sikem, rồi gọi các kỳ lão, các thủ lãnh gia tộc, quan án, sĩ quan đến, và họ đứng trước mặt Thiên Chúa. Giôsuê liền nói với toàn dân như thế này: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Dân trả lời rằng: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại. Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã dẫn chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi đất Ai Cập, khỏi nhà nô lệ. Người đã làm những việc kỳ diệu cả thể trước mắt chúng tôi và đã gìn giữ chúng tôi suốt con đường chúng tôi đã đi, giữa tất cả mọi dân chúng tôi đã đi qua. Chúa đã trục xuất tất cả những dân đó cũng như người Amôrê trên phần đất chúng tôi đã tiến vào”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33, 2-3. 16-17. 18-19. 20-21. 22-23
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
Xướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa, linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
2) Thiên Chúa để mắt coi người hiền đức, và tai Người lắng nghe tiếng họ cầu. Thiên Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai.
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
3) Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ; Người cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo. Thiên Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát.
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
4) Người hiền đức gặp nhiều bước gian truân, nhưng Thiên Chúa luôn luôn giải thoát. Người giữ gìn họ xương cốt vẹn toàn, không để cho một cái nào bị gãy.
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
5) Sự độc dữ sẽ sát hại đứa ác nhân; kẻ ghét người hiền sẽ phải đích thân đền tội. Thiên Chúa cứu chữa linh hồn tôi tớ của Người, và phàm ai tìm đến nương tựa nơi Người, người đó sẽ không phải đền bồi tội lỗi.
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao.
Bài Ðọc II: Ep 5, 21-32
“Mầu nhiệm này thật lớn lao: trong Ðức Kitô và trong Hội Thánh”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, anh em hãy phục tùng nhau trong sự kính sợ Ðức Kitô. Người vợ hãy phục tùng chồng mình, như đối với Chúa: vì chồng là đầu người vợ, như Ðức Kitô là đầu Hội Thánh: chính Người là Ðấng Cứu Chuộc thân thể mình. Nhưng như Hội Thánh phục tùng Ðức Kitô thể nào, thì người vợ cũng phục tùng chồng mình trong mọi sự như vậy. Hỡi những người làm chồng, hãy yêu thương vợ mình, như Ðức Kitô yêu thương Hội Thánh và phó mình vì Hội Thánh, để thánh hoá Hội Thánh, khi Người dùng nước và lời hằng sống rửa sạch Hội Thánh, ngõ hầu bày tỏ cho mình một Hội Thánh vinh quang, không vết nhơ, không nhăn nheo hay phải điều gì khác tương tự, nhưng thánh thiện và vẹn tuyền. Cũng thế, người chồng phải yêu thương vợ mình như chính thân mình. Ai yêu thương vợ mình, là yêu thương chính mình. Vì không ai ghét thân xác mình bao giờ, nhưng nuôi dưỡng và nâng niu nó, như Ðức Kitô đối với Hội Thánh: vì chúng ta là chi thể của thân xác Người, do xương thịt Người. Bởi thế, người ta lìa bỏ cha mẹ mình mà kết hợp với vợ mình: và cả hai nên một thân xác. Mầu nhiệm này thật lớn lao, tôi muốn nói về Ðức Kitô và Hội Thánh.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 10,27
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng biết Ta”. – Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 60-69
“Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Ðiều đó làm các con khó chịu ư? Vậy nếu các con thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các con là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các con có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các con rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa”.
Ðó là lời Chúa.
Bài 1: ĐẤNG THÁNH CỦA THIÊN CHÚA
Suy Niệm
Đức Giêsu đã giảng một bài dài sau phép lạ bánh hóa nhiều.
Ngài tuyên bố: “Chính tôi là bánh đem lại sự sống” (Ga 6,35).
“Chính tôi là bánh từ trời xuống” (Ga 6,41).
“Chính tôi là bánh hằng sống từ trời xuống” (Ga 6,51).
Và Ngài hứa: ai tin vào Ngài, ai ăn bánh này sẽ khỏi phải chết,
nhưng được sống muôn đời (Ga 6,47.51b.58).
Người Do-thái không dễ chấp nhận khi nghe những lời ấy.
Họ không tin Đức Giêsu là Đấng từ xuống từ trời
vì họ biết rõ gốc gác từ đất của Đức Giêsu (Ga 6,42).
Họ cũng không tin có thứ bánh đem lại sự sống vĩnh cửu.
Người Do-thái lại càng bị sốc khi nghe Đức Giêsu khẳng định:
“Bánh tôi sẽ ban là thịt tôi đây, để thế gian được sống” (Ga 6,51).
Họ bị sốc vì một người đang sống mà dám tuyên bố:
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi, thì có sự sống đời đời” (Ga 6,54).
Bởi thế họ tranh cãi với nhau về chuyện vô lý đó:
“Làm sao ông này có thể cho ta ăn thịt ông được?” (Ga 6,52).
Ăn thịt và uống máu ông để được sống đời đời ư? (Ga 6,54).
Quả thật Đức Giêsu đã chấp nhận chết để nhân loại được sống.
Ngài ban sự sống bằng chính cái chết.
Con Thiên Chúa là Ngôi Lời đã thành người như ta (Ga 1,14),
có thân xác như ta, có máu và thịt như ta.
Trên thập giá, Ngài đã hiến trao máu và thịt của mình.
Máu của Ngài đã đổ, và thịt của Ngài chịu bầm dập nát tan.
Nhưng Đức Giêsu không muốn biến cố thập giá
chỉ xảy ra một lần trên Núi Sọ.
Ngài muốn Hy tế thập giá đó được diễn lại
trong Thánh Lễ mỗi ngày cho chúng ta đến tận thế.
“Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (Lc 22,19).
Trong mỗi Thánh Lễ, Đức Giêsu mời chúng ta:
“Anh em hãy ăn, vì đây là Mình của Thầy,
đây là Thịt của Thầy, bị nộp vì anh em.
Hãy uống vì đây là Máu của Thầy, Máu đổ ra vì anh em”.
Người Do-thái khó chịu vì những lời Đức Giêsu nói.
Một số môn đệ đi theo Ngài cũng thấy chướng tai (Ga 6,60).
Họ xầm xì với nhau và tỏ ra không tin (Ga 6,64).
Họ không tin Ngài là Đấng từ trời xuống,
cũng chẳng tin chuyện “ăn thịt và uống máu” Ngài
để khỏi phải chết và được sống mãi.
Thế là họ lập tức rút lui, không đi với Ngài nữa.
Đức Giêsu buồn nhưng chấp nhận sự rút lui này.
Ngài tôn trọng chọn lựa và quyết định của họ.
Để theo Đức Giêsu, cần được Chúa Cha ban ơn (Ga 6,65),
nhưng cũng cần con người tự do đáp lại
bằng việc mở lòng ra trước lời của Đức Giêsu,
Lời đó là thần khí và là sự sống (Ga 6,63b).
Nhóm Mười Hai không thuộc nhóm môn đệ trên đây.
Khi Đức Giêsu hỏi về quyết định của họ: ra đi hay ở lại,
Simôn Phêrô đã đại diện anh em để nói lên ý cả nhóm:
Chúng con không thể bỏ Thầy, vì chỉ nơi Thầy
chúng con mới có những lời ban sự sống đời đời (Ga 6,68).
Sự sống đời đời hay sự sống lại trong ngày sau hết,
là những điều quý báu mà không ai khác có thể cho được.
Chúng con tin Thầy có thể cho chúng con
vì Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa (Ga 6,69).
Thời nào cũng vậy, các môn đệ vẫn bị cám dỗ rút lui,
không đi với Giêsu nữa, không ở trong Giáo hội nữa.
Những lời của Chúa Giêsu vẫn là những lời khó nghe.
Có những câu Lời Chúa như viên đá làm ta bị vấp.
Có những giáo huấn của Giáo Hội thấy khó chấp nhận
như không được ly dị hay phá thai…
Hơn nữa có những gương xấu trong giới lãnh đạo Giáo Hội
làm chúng ta hoang mang thất vọng.
Hãy ở lại với Giêsu khi ta nghi ngờ quyền năng của Ngài,
vì chiến tranh, dịch bệnh và sự dữ tung hoành trên thế giới;
Hãy ở lại với Hội Thánh ngay khi Hội Thánh ít thánh nhất.
Ở lại như thế cần có đức tin mạnh mẽ biết bao!
Xin cho chúng ta dám nói như Phê-rô: “Chúng con xin ở lại!”
Cầu Nguyện
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa
về tất cả những điều Chúa đòi hỏi nơi con trong suốt cuộc đời.
Chúc tụng Chúa về thời đại con đang sống.
Chúc tụng Chúa về những giờ phút sướng vui
và những ngày tủi thân buồn bã.
Chúc tụng Chúa về cả những gì
Chúa đã không cho con được hưởng.
Lạy Chúa, xin đừng sa thải
người tôi tớ bất xứng và lười biếng của Chúa đây.
Ôi lạy Chúa khôn ngoan, nhân hậu và yêu thương,
xin đừng đuổi con xa Chúa.
Xin giữ con để con luôn phụng sự Chúa trong suốt đời con.
Xin giữ con để con phục vụ bất cứ điều gì Chúa muốn.
Dù khi mỏi mệt, dù khi chán chường,
con xin Chúa vẫn luôn kiên nhẫn,
để không bao giờ mỏi mệt về con,
và giữ con luôn luôn phụng sự Chúa.
Xin Chúa đến giúp con,
ban cho con ơn bắt đầu và lại bắt đầu,
cho con biết cậy trông
cả những khi cùng đường tuyệt vọng,
cho con tin chắc rằng Chúa sẽ thắng,
một chiến thắng huy hoàng nơi con. (Karl Rahner)
Bài 2: LỜI BAN SỰ SỐNG
Suy Niệm
Chẳng nên ngạc nhiên nếu có lúc đức tin gặp khủng hoảng.
Cả lịch sử Cựu Ước đong đưa giữa tin và không tin.
Khi Ðức Giêsu đến, người ta phải đứng trước một lựa chọn:
tin hay không tin vào Lời Ngài, vào con người Ngài.
Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy
một kinh nghiệm về khủng hoảng đức tin nơi chính các môn đệ.
Kinh nghiệm ấy thật gần gũi với con người hôm nay.
Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?
Ðó là phản ứng của một số môn đệ ngày xưa
khi nghe Thầy Giêsu vén mở căn tính của Thầy.
Họ không tin khi Thầy nói mình từ trời mà xuống (Ga 6,38),
và Thầy sẽ trở lại nơi Thầy đã ở trước kia (c.62),
sau khi hiến mình chịu chết cho nhân loại (c.51)
và nuôi nhân loại bằng chính máu thịt mình (c.53).
Hôm nay chúng ta vẫn cảm thấy khó hiểu
khi đứng trước những mầu nhiệm lớn trong đạo.
Mầu nhiệm Thiên Chúa vô biên thành con người yếu đuối,
mầu nhiệm Con Thiên Chúa chịu chết để cứu chúng ta,
mầu nhiệm tấm bánh đơn sơ trở thành Mình Chúa…
Đó vẫn là và mãi mãi là những mầu nhiệm khôn dò.
Phải yêu mến mới hiểu được, mới chấp nhận được.
Hôm nay vẫn có câu Lời Chúa bất ngờ làm ta choáng váng,
vì chướng tai, chướng cả với suy nghĩ và tình cảm của ta.
Lời Chúa đòi tôi đi xa hơn
và bắt tôi điều chỉnh lại mối tương quan đã có với Chúa.
Nhiều môn đệ rút lui, không còn đi với Ngài nữa.
Họ đã đi với Ngài một thời gian,
đã tin và đã trở thành môn đệ.
Nhưng họ không thể đi tới cùng cuộc phiêu lưu này.
Trở nên môn đệ hay trở nên một Kitô hữu
không phải là một bảo đảm chắc chắn
mình sẽ trung tín mãi mãi với Ðức Kitô.
Trở nên môn đệ là bước vào cuộc phiêu lưu,
là khám phá ra một Ðức Kitô luôn luôn mới,
là để Ngài từ từ đưa ta đi sâu hơn vào mầu nhiệm.
Cuộc phiêu lưu nào cũng có chút rủi ro,
cũng đòi chút liều lĩnh,
vì đây là cuộc phiêu lưu của tình yêu, của lòng tin.
Ðã có những môn đệ không tin và bỏ đi.
Ngay trong nhóm ở lại cũng có kẻ phản bội.
Ðể khỏi bỏ cuộc, cần bỏ mình…
Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ?
Ðại diện Nhóm Mười Hai, Phêrô xin ở lại.
Không phải vì ông và các bạn hiểu được lời Thầy Giêsu,
nhưng vì họ tin vào con người của Thầy,
tin Thầy là Ðấng Thánh của Thiên Chúa,
Ðấng đã cho dân ăn no nê, Ðấng đã đi trên mặt biển.
Lòng tin này khiến họ chấp nhận cả những lời chướng tai.
Lời chướng tai là lời đem lại sự sống đời đời.
Nhiều bạn trẻ hôm nay cô đơn, nhưng không biết đến với ai.
Hãy cùng nhau đến với và ở lại bên Thầy Giêsu,
Ngài sẽ không làm chúng ta thất vọng.
Gợi Ý Chia Sẻ
1. “Giới trẻ hôm nay khó tin vào Thiên Chúa, vào Ðức Kitô, vào tương lai tươi sáng, vào tình bạn bền lâu, vào tình yêu chung thủy…” Bạn nghĩ gì về nhận xét này? Nhận xét này có đúng cho giới trẻ ở Việt Nam không?
2. Ở một số nước phương Tây, đang rộ lên cả ngàn giáo phái. Người trẻ bị mê hoặc đến độ cuồng tín bởi các vị tự xưng là giáo chủ. Bạn nghĩ gì về hiện tượng này? Ðâu là nguyên nhân và cách giải quyết?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ