Cha Sở lui cui rút giây điện, vì nước trong ấm đã sôi. Chỉ còn 4 tiếng đồng hồ nữa là đúng Nửa Đêm, Cha sẽ cử hành Thánh Lễ Giáng Sinh cho các tín hữu. Nhưng trước đó, Cha sẽ ngồi tòa giải tội cho họ.
Trời Đêm Giáng Sinh (ở Ba Lan) lạnh buốt. Bên ngoài tuyết rơi và gió thổi mạnh. Cha Sở mặc đến mấy lớp áo mà vẫn run lập cập. Cha lấy trà ra pha để uống cho ấm bụng và tỉnh táo. Vừa loay hoay, Cha vừa lẩm bẩm một mình.
Thật ra Cha Sở vẫn có thói quen nói một mình. Bà bếp giải thích với các cụ bà trong giáo xứ – vốn tò mò muốn biết Cha Sở nói chuyện với ai – rằng:
– Ngài nói chuyện với Thánh Thiên Thần Bản Mệnh của ngài ấy mà!
Từ khi lời đó tung ra, bỗng trở thành sự thật nơi Cha Sở .. Đêm nay cũng thế, một mình trong nhà xứ vắng tanh và lạnh lẽo, chống cự với đôi mi nặng trĩu, Cha Sở thưa chuyện với Thánh Thiên Thần Bản Mệnh:
– Nếu đúng như lời bà bếp nói, thì xin Thánh Thiên Thần pha trà cho con đi! Phần con, mệt đến ngất ngư! Mà chút nữa đây, con phải đủ sức để giải tội và dâng Thánh Lễ cho các tín hữu!
Cha Sở đứng bật dậy, vươn vai cho giãn xương cốt và nói tiếp một mình:
– Can đảm lên nào! Con không biết là người ta đang đợi con sao? Rồi biết đâu sẽ vồ được con mồi lớn, vì, Đêm Nay không giống bất cứ đêm nào khác!
Bỗng một tiếng nói hung dữ và đe dọa, phát ra từ sau lưng Cha Sở:
– Ông nói chuyện với ai thế??? Ai đang ở trong nhà với ông đây???
Cha Sở giật mình đánh thót một cái!!! Thì ra có kẻ lẻn vào nhà xứ mà không báo hiệu trước .. Cha lấy lại bình tĩnh và nhã nhặn trả lời:
– Tôi nói chuyện với Thánh Thiên Thần Bản Mệnh của tôi đó, chứ không có ai khác đâu! Ông muốn tôi làm gì nào?
Viên công an dằn mạnh từng tiếng:
– Thôi ông ơi, đừng có đùa cợt!!! Tôi cho ông thời giờ dọn va-li, trong khi đó tôi sẽ làm một vòng kiểm soát cặn kẽ nhà xứ.
Nhìn gương mặt hầm hầm sát khí, Cha Sở nhận chân tất cả thảm trạng đang xảy ra. Cha không lo cho bản thân, cho bằng nghĩ đến số phận của chính đoàn chiên, vào một đêm trọng đại như đêm nay, Đêm Chúa Cứu Thế sinh ra!
Cha Sở tìm lối để thoát khỏi hiểm nguy. Cha cất tiếng mời:
– Anh có muốn một tách trà nóng không?
Người công an trẻ tuổi tỏ dấu do dự, vì kỷ luật đảng nghiêm cấm nhận lời dùng bất cứ thức gì nơi nhà thường dân .. Nhưng đêm nay trời thật lạnh, vã lại, chàng lẩm nhẩm:
– Đêm Nay không giống bất cứ đêm nào khác!
Nghĩ thế nên chàng đáp cộc lốc:
– Muốn!
Nhanh như chớp, Cha Sở đút lại giây điện. Vừa dọn tách, đường và bánh ngọt, Cha vừa kín đáo theo dõi. Đôi mắt chàng đang đảo quanh một vòng và ngừng lại thật lâu nơi giỏ đựng bánh mì không men. Đây là loại bánh các tín hữu Công Giáo Ba Lan có thói quen chia sẻ với nhau vào buổi chiều Vọng Lễ Giáng Sinh, như dấu chỉ cầu chúc An Bình và Tình Huynh Đệ. Chàng công an như chìm vào dĩ vãng xa xôi của ngày thơ trẻ, khi còn là tín hữu Công Giáo ngoan đạo ..
Cha Sở cất tiếng kéo chàng ra khỏi giấc mộng:
– Anh muốn chia sẻ với tôi mẩu bánh mì không men không?
Chàng giật mình như bị đi guốc trong bụng. Chàng lúng túng trả lời:
– Chắc hẳn ông cũng như mọi người đều coi tôi như quái vật?
Cha Sở hiền từ đáp:
– Quái vật ư? Không! Đúng ra là người đáng thương vì nghĩ rằng không ai thương mình!
Chàng cay cú:
– Như vậy ông muốn thuyết phục tôi nghĩ rằng mình là người dễ thương, phải không?
Cha Sở đáp:
– Đúng thế và còn hơn thế nữa. Tôi có thể cả quyết rằng: THIÊN CHÚA yêu thương anh. Ngài yêu thương anh cách đặc biệt!
Viên công an tức giận nhảy chồm lên:
– Ông chế nhạo tôi phải không?
Cha Sở chậm rãi nói như rót mật vào tai:
– Không! Chính vì những hạng người xấu như anh và tôi mà có ĐÊM GIÁNG SINH. Đức Chúa GIÊSU xuống trần để gánh lấy tội lỗi chúng ta. Nếu chúng ta bằng lòng trao tội lỗi cho Người, thì có nghĩa là GIÁNG SINH: Chúa sinh ra trong lòng chúng ta và sinh ra trên thế giới. Đây chính là HÒA BÌNH cho người thiện tâm, là mầu nhiệm Con THIÊN CHÚA giáng trần! Điều quan trọng là phải chấp nhận Món Quà Giáng Sinh của Đức Chúa GIÊSU Hài Đồng.
Chàng công an trẻ tuổi lặng lẽ nghe Cha Sở nói. Như hồi tỉnh khỏi một cơn ác mộng, chàng nhỏ nhẹ hỏi:
– Nếu bằng lòng chấp nhận, con phải làm gì?
Cha Sở vui mừng đáp ngay:
– Chúa ơi, thì anh phải xưng tội tức khắc!
Và phép lạ Đêm Giáng Sinh đã xảy ra. Chàng công an thật lòng thống hối, dọn mình xưng tội. Sau đó chàng theo Cha Sở ra nhà thờ xưng tội và tham dự Thánh Lễ Đêm Giáng Sinh với các tín hữu Công Giáo đạo đức ..
(Câu chuyện xảy ra vào Đêm Giáng Sinh nơi xứ đạo nhỏ bên Ba Lan trong thời kỳ Ba Lan sống dưới ách thống trị của đảng cộng sản vô thần).
… Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu tỏa chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ: ”Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một Tin Mừng trọng đại, cũng là Tin Mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít, Người là Đấng KITÔ THIÊN CHÚA. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ”. Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen THIÊN CHÚA rằng: ”Vinh danh THIÊN CHÚA trên Trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau: ”Nào chúng ta sang Bêlem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết”. Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp Bà MARIA, Ông GIUSE, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên. Còn Bà MARIA thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng. Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng THIÊN CHÚA, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ (Luca 2,8-20).
(Maria Winowska ”Les Voleurs de Dieu”, Editions Saint Paul, 1989, trang 11-18)
(Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt, RadioVaticana 26.12.2015)