‘Vị triệu phú Domino Pizza, cống hiến đời mình cho Giáo hội’

Có lẽ tôi là người hay có thành kiến, và tôi thường không quan tâm đến tiểu sử của đa số các triệu phú. Tuy nhiên, tập sách Monaghan: A Life (Monaghan: Một Cuộc đời) của Joseph Pearce thì khác. Không phải chỉ vì Tom Monaghan, người sáng lập Pizza Domino là một người Công giáo; mà còn vì ông xem sự giàu có của mình chỉ là phương tiện, để thúc đẩy sự phát triển một nền văn hóa Công giáo đích thực, mạnh mẽ ở Mỹ.
‘Vị triệu phú Domino Pizza, cống hiến đời mình cho Giáo hội’
Có được bao nhiêu người rất giàu có, kể cả người Công giáo, khi được hỏi về mục tiêu của họ thì đã trả lời một cách đơn giản rằng: “Mục tiêu của tôi là luôn luôn sống trước sự hiện diện của Thiên Chúa?”
 

Nhà viết tiểu sử của ông, Joseph Pearce, đã liên kết tên ông với cuộc đời của những nhà văn Công giáo và Kitô giáo như, Hilaire Belloc, GK Chesterton và CS Lewis. Được cảm hứng từ việc đọc tiểu sử đầy thiện cảm của một triệu phú, người không bao giờ bay ghế hạng nhất nhưng luôn đặt chỗ ngồi giữa ít ai thích trên máy bay, “bởi sẽ có nhiều cơ hội hơn để loan báo tin mừng đến những hành khách đồng hành với ông”, tôi rất muốn biết thêm về con người có cá tính khác thường này.

Pearce viết, “Hiếm có người nào làm tốt hơn Tom Monaghan trong việc định hình Giáo hội ở Mỹ trong 30 năm qua”? Ông cho rằng, ảnh hưởng của Monaghan đối với Giáo hội ở Hoa Kỳ là “không thể đo lường được, bởi hàng triệu đô la mà ông chi cho các dự án, bao gồm thành lập Đại học Ave Maria, Trường Luật Ave Maria, Legatus (tổ chức các lãnh đạo doanh nghiệp Công giáo), Đài phát thanh Ave Maria và nhiều dự án lớn khác.”

Đối với một người đàn ông có học vấn chắp vá, Monaghan đã chịu bao nhiêu ảnh hưởng bởi những cuốn sách nhất định, khiến ông lạc lối tại những thời điểm quan trọng trong cuộc đời? Pearce chỉ ra rằng: “Tom không phải là một người mê đọc sách, nhưng chương sách nói về ‘kiêu ngạo’ trong quyển Mere Christianity của CS Lewis, đã có tác động làm thay đổi cuộc đời ông, là động lực giúp ông cống hiến gia tài đáng kể của mình để củng cố Giáo hội ở Mỹ.”

Quyển tiểu sử cũng mô tả thời thơ ấu thiếu thốn tình cảm và vật chất của Monaghan. Và tầm quan trọng của những trải nghiệm khắc nghiệt thời thơ ấu ấy, đến thành công sau này của ông. Pearce tin rằng chúng ta nên “kính trọng và ngưỡng mộ với những người, tuy gặp rất nhiều khó khăn trong đời những vẫn gặt hái được thành công, bất chấp những trở ngại dường như không vượt qua được.”

Ông kể thêm: “Monaghan thành trẻ mồ côi sau khi mất cha và bị mẹ bỏ rơi, rồi sau đó trở thành người sáng lập một trong những chuỗi nhà hàng lớn nhất trên thế giới, cũng như sở hữu đội bóng chày Detroit Tigers, giành được chiến thắng giải thưởng đáng thèm muốn World Series. Giấc mơ đã thành sự thật.”

“Ông còn tiến xa hơn những thành công trần thế, khi hiểu được rằng mình cần dâng hiến đời mình và sự giàu có cho lợi ích của Giáo hội.” Pearce cho biết, Monaghan còn tự nhận xét về mình rằng: “Tôi đã chỉ làm được một phần nhỏ, những gì mà tôi có thể làm và nên làm.” Người viết tiểu sử trả lời: “Tất cả chúng ta đều có thể nhìn lại đời mình và nhận ra đáng lẽ chúng ta có thể làm nhiều hơn nữa. Tom cũng thế, ông cũng có những sai lầm.”

Điều gì ấn tượng nhất nơi tính cách của Monaghan? Pearce đáp: “Một trong những đặc quyền và niềm vui của một người viết tiểu sử là cơ hội giúp người đó tìm hiểu vấn của mình tốt hơn. Tôi cảm thấy đặc quyền này khi biết Tom. Ông ấy cũng thiếu sót, giống như hầu hết chúng ta, nhưng tôi đánh giá cao những điểm mạnh tiềm ẩn của ông ấy, như một người chồng, một người cha và một người bạn, cũng như những điểm yếu của ông ta. Thật là vinh dự khi biết ông ấy thông qua việc viết tiểu sử của và vinh dự làm ông ấy nổi tiếng hơn.”

Na Trần