Tôi xin chọn Người (kỳ 5): Đổ vỡ tương quan gia đình

 

gia-dinhCác bạn thân mến.

Sau khi A-đam và E-và bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng vì ăn trái cấm, nhờ ơn Chúa, ông bà đã sinh được hai người con. Người con cả tên là Ca-in, chuyên nghề trồng trọt và cày cấy. Người em của ông là A-ben thì làm nghề chăn nuôi gia súc. Sau một thời gian, Ca-in đã dâng những hoa quả đầu mùa của mình lên Thiên Chúa. A-ben cũng dâng những chiên con đầu lòng cùng với mỡ của chúng. Lạ lùng thay, Thiên Chúa lại ghé mắt nhìn A-ben và lễ vật của ông. Còn Ca-in và hoa màu của ông thì Ngài lại chẳng đoái hoài. Đáng buồn thay, Ca-in lại tỏ vẻ tức giận ngay trước mặt Thiên Chúa.

 Ông đã ganh tỵ và ganh ghét người em cùng máu mủ của mình. Sự thù ghét cứ âm ỉ trong lòng của Ca-in và sự dữ đã bày vẽ cho ông cách thức để loại trừ cái gai trong mắt của mình. Như đã định từ trước, Ca-in giả vờ tử tế rủ A-ben cùng đi thăm đồng rồi thừa cơ em mình không mảy may phòng bị, ông đã tước đoạt mạng sống của em mình. Máu của A-ben đã kêu thấu tới trời và Thiên Chúa đã không thể làm ngơ. Ngài đã trừng phạt Ca-in và ông phải lìa bỏ gia đình mà lang bạt khắp tứ phương. Chỉ vì chút ganh tỵ nhỏ nhen, ông đã làm đổ vỡ tương quan gia đình và phải đi lưu đày biệt xứ.

Các bạn thân mến,

Tấn thảm kịch của anh em Ca-in vẫn đang xuất hiện nhan nhản trong thời đại chúng ta. Anh chị em cãi vã và đánh đập nhau, con cái hỗn hào và tệ bạc với cha mẹ. Anh em sẵn sàng từ mặt nhau hay lôi nhau ra tòa để phân xử vì chút hồi môn của cha mẹ chẳng được phân chia đồng đều. Tư lợi được đề cao hơn tình máu mủ và ruột rà. Tổ ấm mà Thiên Chúa từng ước mong cho con người nay đã trở thành hỏa ngục ngay trần gian. Thay vì cùng nhau vun vén hạnh phúc, cuộc sống gia đình chỉ còn là sự tra tấn và hành hạ lẫn nhau. Tất cả âu cũng vì  gia đình sống với nhau mà chẳng có chút tình thương.

Trở lại câu chuyên của Ca-in và A-ben, phải chăng Thiên Chúa chẳng đoái nhìn đến Ca-in vì biết ông chẳng hề thương yêu em mình một chút nào? Thiên Chúa chỉ muốn thử lòng ông nhưng ông lại trút giận lên người em của mình. Nếu là một người anh thực sự thương em thì Ca-in phải hết lòng mừng vui vì em được Thiên Chúa đoái thương. Đằng này, ông nghi ngờ tình thương của Thiên Chúa cũng có giới hạn nên khi A-ben đã được đoái thương thì ông sẽ bị mất phần. Ông đã chẳng kính mến Thiên Chúa đủ để có thể yêu thương người em ruột thịt của chính mình.

Người đau đớn nhất khi chứng kiến thảm kịch giết em của Ca-in đó là A-đam và E-và. Cùng một lúc, họ đã mất cả hai người con dấu yêu của mình. Nhưng họ cũng chẳng thể trách ai được vì chính họ đã không giáo dục con mình cho nên. Gia đình nguyên tổ không phải khi xảy ra thảm kịch anh giết em mới lâm cảnh nồi da xáo thịt mà ngọn nguồn sâu xa của sự lục đục đã khởi nguồn từ khi ông bà bất tuân Thiên Chúa mà ăn trái  cấm. Còn nhớ khi ông bà đã ăn trái cấm, tương quan của hai vợ chồng đã rạn nứt khi họ đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Chính họ đã không yêu thương nhau đủ để có thể bù đắp những hạn chế và khiếm khuyết của nhau. Rút cuộc, người con cả đã đi vào vết xe đổ của chính cha mẹ mình để phản Chúa mà giết em. Gia đình nguyên tổ đã đổ vỡ từ trong trứng nước bởi cũng chỉ tại một điều: cả gia đình chẳng hề kính mến Thiên Chúa. Do vậy, người kính mến Thiên Chúa duy nhất trong gia đình là A-ben cũng chẳng có cơ hội sống sót.

Sự bất tín và bất kính vào Thiên Chúa của gia đình nguyên tổ đã mang lại tai họa, sự kính tin của Thánh gia đã kéo lại hồng ân. Còn nhớ sau biến cố Truyền tin năm nào, dù có chút nghi ngờ về tác giả của bào thai mà Ma-ri-a đang cưu mang, thánh Giuse đã chọn giải pháp là âm thầm bỏ đi vì không muốn Ma-ri-a bị ném đá vì tội ngoại tình. May thay, Thiên Chúa đã kịp truyền tin cho Giuse và ông đã vâng nghe lời Thiên Chúa để nhận lời làm chồng của Đức Ma-ri-a, và cha nuôi của Đức Giêsu. Còn Đức Ma-ri-a đã một lòng xin vâng với thánh ý Thiên Chúa cho đến trót cuộc đời của mình. Với lòng kính mến Thiên Chúa hết mực như thế, Giuse và Maria đã tận tâm tận lực giáo dưỡng Đức Giêsu theo cách thức đẹp lòng Thiên Chúa. Như Đức Giêsu , làm con thì phải yêu thương và vâng lời cha mẹ để càng lớn thì càng khôn ngoan và đẹp lòng Thiên Chúa và tha nhân. Làm cha mẹ thì phải giáo dục con không chỉ bằng lời dạy và quyền lực nhưng bằng chính đời sống mẫu mực và khuôn thước như Giuse và Maria. Mỗi người trong gia đình Thánh đều kính mến Thiên Chúa nên họ đã chu toàn bổn phận của chính mình.

Có lẽ, khi còn sống bên nhau, gia đình Thánh đã siêng năng đọc và cầu nguyện với lời dạy của Thánh vịnh 127 và lời kinh này đã trở nên nguồn trợ lực để gia đình Na-da-rét cùng nên thánh. Còn các bạn thì sao, các bạn có mong muốn gia đình mình trở thành một Thánh gia khác, một thánh gia thứ hai không? Nếu có, gia đình các bạn cũng hãy chuyên chăm đọc và suy gẫm lời thánh vịnh mà Thánh Gia hay đọc:

 Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ CHÚA,

ăn ở theo đường lối của Người.

 Công khó tay bạn làm, bạn được an hưởng,

bạn quả là lắm phúc nhiều may.

 Hiền thê bạn trong cửa trong nhà

khác nào cây nho đầy hoa trái;

và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn,

xúm xít tại bàn ăn.

 Ðó chính là phúc lộc CHÚA dành cho kẻ kính sợ Người.

 Xin CHÚA từ Xi-on xuống cho bạn muôn vàn ơn phúc.

Ước chi trong suốt cả cuộc đời

bạn được thấy Giê-ru-sa-lem phồn thịnh,

được sống lâu bên đàn con cháu.

 Nguyện chúc Ít-ra-en vui hưởng thái bình.

Jos. Nguyễn Huy Mai