Lời Chúa: Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên

Tất bật công việc

Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên.
Lời Chúa: 

 Lc 10,38-42

38Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giêsu vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mácta đón Người vào nhà. 39Cô có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40Còn cô Mácta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” 41Chúa đáp: “Mácta ! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! 42Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

Chúa đáp: “Mácta! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! (Lc 10,41)

 
Suy niệm: 

A. Phân tích (Hạt giống…)

Câu chuyện có 3 vai: vai chính là Chúa Giêsu, hai vai phụ là Mácta và Maria mỗi người phục vụ Chúa một cách khác nhau:

– Mácta lăng xăng lo cơm nước, giường chiếu…
– Maria “ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Ngài dạy”

Mácta khó chịu xin Chúa Giêsu bảo Maria tiếp mình. Nhưng Chúa Giêsu nói: “Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi”, đó là việc Maria đang làm, tức là ngồi bên chân Chúa đề lắng nghe lời Chúa.

B. Suy niệm (…nẩy mầm)

1. Ở bên chân Chúa:

a/ Thánh sử Luca thích trình bày hình ảnh người ta ở  bên chân Chúa:

– Lc 7,36-45: một hôm có một phụ nữ tội lỗi nghe biết Chúa Giêsu đang dùng bữa tại nhà 1 người biệt phái. Nàng tìm đến đó, quì dưới chân Chúa và khóc đến nỗi nước mắt làm ướt chân Ngài. Tư thế bên chân Chúa trong trường hợp này là quì,và tâm tình là sám hối.

– Lc 17,11-19: Lần khác Chúa Giêsu chữa lành 10 người phong cùi. Trong số đó có một người đã trở lại sấp mình dưới chân Chúa để tỏ lòng biết ơn. Tư thế ở bên chân Chúa trong trường hợp này là sấp mình, và tâm tình là tạ ơn.

– Lc 8,40-56: Con gái ông Giairô bị bệnh nặng. ông chạy đến sấp mình dưới chân Chúa để van xin Ngài đến cứu con gái ông. Tư thế trong trường hợp này cũng là sấp mình, và tâm tình là xin ơn.

– Lc 8,26-39: Có một người bị quỷ ám ở Ghêrasa. Sau khi được Chúa cứu, anh ngồi bên chân Chúa và sau đó xin đi theo Ngài. Tư thế lần này là ngồi, và tâm tình là muốn đi theo Chúa.

– Đoạn Tin Mừng hôm nay kể chuyện Maria ngồi bên chân Chúa để lắng nghe lời Ngài. Tư thế ngồi, tâm tình lắng nghe.

* Tóm lại, ở bên chân Chúa có thể là ngồi, quì hay sấp mình sâu thẳm. Và tâm tình có thể là tạ ơn, sám hối, van xin, bày tỏ thiện chí muốn đi theo hay lắng nghe học hỏi.

b/ Ở bên chân Chúa trong tư thế nào cũng được và với tâm tình nào cũng được, miễn là ở bên chân Chúa. Và chính Chúa Giêsu cũng đề cao việc ở bên chân Ngài : “Mác-ta Mác-ta, con lo lắng bôn chôn nhiều quá. Nhưng chỉ có 1 điều cần mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất”.

c/ Tư thế ở bên chân Chúa là

– tư thế khiêm tốn
– tư thế gần gũi gắn bó.
– tư thế trầm lắng, bình an.

Hằng ngày chúng ta làm nhiều việc, ở nhiều nơi và với nhiều tâm trạng. Đoạn Tin Mừng này và những đoạn tương tự  nhắc  chúng ta có 1 nơi rất tốt, đó là ở bên chân Chúa. Chúng ta hãy tìm dịp đến bên chân Chúa, bên chân Chúa chúng ta có thể ngồi, có thể quì, có thể sấp mình sâu thẳm. Chúng ta có thể van xin, có thể tạ ơn, có thể sám hối, có thể bày tỏ thiện chí muốn theo Chúa, có thể trầm lắng đón nghe lời Ngài. Đó là điều Chúa rất ưa thích và cũng rất ích lợi cho anh em.

2. “Tất cả vì Chúa và cho Chúa”, đó có lẽ cũng là bài học Chúa Giêsu muốn nói đến qua đoạn Tin Mừng hôm nay (…) Lời Chúa… mời gọi chúng ta thống nhất đời sống. Có những giây phút ưu việt danh cho cầu nguyện, thờ phượng ; còn phần lớn thời giờ được dành cho những sinh hoạt khác. Đối với người kitô hữu, phải biến mọi sinh hoạt thành lời cầu nguyện kéo dài, thành những hy tế trên bàn thờ. Chính qua những sinh hoạt ấy, chúng ta gặp gỡ, lắng nghe, thực thi thánh ý Thiên Chúa” (Trích “Mỗi ngày một tin vui”)

3. Đôi tay để làm việc phục vụ cũng quan trọng, nhưng đôi tai lắng nghe Lời Chúa và đôi đầu gối quì bên chân Chúa quan trọng hơn.

4. “Mác-ta đón Người vào nhà. Cô nói người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe Lời Ngài dạy. Còn Mác-ta tất bật lo việc phục vụ.” (Lc 10,39-40)

Cô giáo môn tiếng Anh của tôi không phải là người công giáo. Một hôm cô nói với lớp : “Không hiểu vì sao cô rất thích nghe nhạc của đạo công giáo. Những bài hát ấy có một sức lôi cuốn nào đó, mỗi lần nghe cô cảm thấy tâm hồn thanh thoát vui tươi và cuộc sống thật hạnh phúc.” Nói xong cô hỏi lớp : “Lớp mình có bạn nào người công giáo không? Hãy nói cho cô và các bạn nghe về Chúa!” Cả lớp vẫn im lặng. Tôi muốn nói nhưng khổ nỗi vào giờ này không ai được nói tiếng Việt. Tôi biết Chúa nhưng nói về Chúa bằng tiếng Anh thì không thể, vì tôi không có đủ vốn từ và cũng không biết phải nói làm sao.

Tôi buồn vì đã bỏ qua một cơ hội để nói về Chúa cho cô và các bạn chỉ vì thiếu khả năng ngoại ngữ. Từ đó bên cạnh việc học hỏi và chia sẻ Lời Chúa, tôi sẽ nói bằng tất  cả lòng yêu mến và kiến thức sẵn có của mình.

 MARIA ĐÃ CHỌN PHẦN TỐT NHẤT

Con trai tôi không còn sống với tôi nữa, nó đã bỏ nhà ra đi, nhưng tôi muốn nó biết rằng, tôi vẫn luôn yêu thương nó và quan tâm đến việc học hành của nó.

Người cha vừa khóc vừa nói với cô giáo trong buổi họp phụ huynh, rồi ông kể cho mọi người biết lý do tại sao con ông đã bỏ nhà ra đi, không phải một mình con trai ông mà cả 4 người con khác và chính vợ ông cũng đã bỏ ông. Lý do duy nhất là chỉ vì ông mãi mê với công việc làm và thường xuyên vắng nhà, ông tâm sự tiếp như sau: “Tôi muốn cung cấp cho vợ con tôi tất cả những gì họ cần và mong muốn, vì thế tôi đã có gắng làm việc thật nhiều, thường thì tôi làm từ 16 đến 17 giờ một ngày nên tôi đã không còn thì giờ  để hiện diện với vợ con tôi.Tôi đã cố gắng làm việc để cung cấp những gì vợ con tôi muốn, nhưng vợ con tôi lại bỏ tôi vì nghĩ rằng tôi không còn yêu thương và quan tâm đến họ nữa “.

Quý vị và các bạn thân mến

Kinh nghiệm của người cha giúp chúng ta hiểu thêm rằng: Trong cuộc sống con người điều quan trọng không phải là có của cải vật chất, là làm cái này việc nọ cho người mình thương như cha đã làm việc đầu tắt mặt tối, nhưng điều quan trọng là hiện diện với người mình thương, một sự hiện diện tích cực dù trong thinh lặng để cảm nghiệm và để cho người mình thương cảm nghiệm được tâm tình yêu thương đón nhận của mình.

Trên bình diện thiêng liêng của mối liên lạc giữa con người và Thiên Chúa cũng thế. Phải, dâng mọi việc ta làm cho Chúa là điều tốt và nhiều người chúng ta đã học tập và thực hành việc dâng ngày cho Chúa ngay từ nhỏ cho đến giờ. Tiến thêm một bước nữa để hy sinh thời giờ làm việc Chúa muốn ta làm chẳng hạn hư dạy giáo lý, viếng thăm kẻ ốm đau cũng là những việc tốt. Nhiều người chúng ta đã mơ ước và đã được huấn luyện để chu toàn nhưng công việc gọi là công việc tông đồ này, những công việc của Chúa, nhưng còn có một công việc tốt hơn nữa, việc tốt nhất, việc mà Maria đã chọn như trong đoạn Phúc âm hôm nay ghi lại. Đó là ngồi dưới chân và lắng nghe Lời Chúa.

Ngồi dưới chân Chúa và lắng nghe Lời Ngài, đây là thái độ của một người đồ đệ đón nhận và lắng nghe Lời Chúa. Chúa không cần những nhà chuyên nghiệp làm việc cho Chúa, nhưng cần những đồ đệ sống trong sự hiện diện của Ngài, đón nhận Ngài, lắng nghe Lời Ngài 100%. Đây là điều mà tác giả tập sách Đừng Hy vọng đã gọi bằng thái độ phân biệt giữa Chúa và việc của Chúa để rồi biết chọn Chúa trước hết, quan trọng hơn, tốt hơn. Chính nhờ những giây phút lắng nghe này, những giây phút sống với Chúa, nhưng giây phút chọn Chúa mà người đồ đệ có thể làm việc Chúa một cách tốt đẹp hữu hiệu hơn. Sau đó, người khách đến thăm cần tình yêu thương, sự chú tâm và tiếp chuyện trao đổi linh động giữa ta và khách hơn là cần những việc nấu nướng nhà cửa như Martha đã làm cho Chúa.

Làm những việc của Chúa, làm những việc cho Chúa là để hướng chúng ta đến một đích điểm quan trọng hơn là gặp được Chúa, sống trong sự hiện diện thân tình với Chúa. Chúng ta đừng bỏ quên những đích điểm này để rơi vào những tình trạng gọi là kiệt sức tình hần, kiệt sức tâm lý cũng như thể lý. Cần những giây phút thinh lặng làm người đò đệ thân yêu ngồi bên chân Chúa và lắng nghe Lời Ngài. Sự trưởng thành của đời sống Kitô tuỳ thuộc vào những giây phút lắng nghe này chứ không tuỳ thuộc vào những công việc ta làm cho Chúa hay những công việc của Chúa mà ta dấn thân làm với một tinh thần trần tục không có Chúa hay bỏ quên Chúa.

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa ! cả hai thái độ của Mác-ta và Maria đều cần thiết cho con trong cuộc sống hôm nay. Xin cho con vừa là Maria vừa là Mác-ta để con xứng đáng là chứng nhân đích thực của Chúa. (Hosanna)

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Xem thêm:

Bài đọc 1: Gn 3,1-10

1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giôna lần thứ hai rằng: “Hãy đứng dậy, đi đến Ninivê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.” 3 Ông Giôna đứng dậy và đi Ninivê, như lời ĐỨC CHÚA phán. Ninivê là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày đường. 4Ông Giôna bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố: “Còn bốn mươi ngày nữa, Ninivê sẽ bị phá đổ.” 5Dân Ninivê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ. 6Tin báo đến cho vua Ninivê; vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác áo vải thô, và ngồi trên tro. 7Vua cho rao tại Ninivê: “Do sắc chỉ của đức vua và các quan đại thần, người và súc vật, bò bê và chiên dê không được nếm bất cứ cái gì, không được ăn cỏ, không được uống nước. 8 Người và súc vật phải khoác áo vải thô và hết sức kêu cầu Thiên Chúa. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của mình. 9Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định giáng phạt, và nguôi cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết.” 10Thiên Chúa thấy việc họ làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không giáng xuống nữa.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)