Gợi ý suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật 16 Thường Niên năm B

GỢI Ý SUY NIỆM LỜI CHÚA

Chúa Nhật 16 Thường Niên năm B

Lời Chúa: Mc 6,30-34

 CN 16 TNB-Các bài suy niệm CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN - B

Đoạn Tin Mừng hôm nay vẽ cho chúng ta thấy một nét đặc biệt của Chúa Giêsu đó là lòng thương xót.

Sau khi đi rao giảng về, các tông đồ vây quanh Thầy mình, tường trình cho Ngài biết kết quả, những gì các ông đã làm được. Thánh Maccô không nói rõ thời gian đi rao giảng là bao lâu: một hay hai tuần. Hình như Chúa thấy các ông tỏ dấu mệt mỏi, dù họ rất vui vì những kết quả thâu được. Ngài bảo các ông hãy vào nơi thanh vắng nghỉ ngơi đôi chút. Đám đông dân chúng vẫn vây quanh các ngài đến nỗi các ngài không có giờ dùng bữa.

Thầy trò xuống thuyền ra đi. Nhưng khi ghé vào bờ bên kia, vẫn thấy đám đông đã đi bộ đến trước các ngài.

Nhìn đám đông dân chúng khao khát được nghe giảng. Thánh Maccô ghi nhận: Chúa nhìn thấy đám đông, Ngài chạnh lòng thương vì họ như đàn chiên bơ vơ vất vưởng không có người chăn dắt và lại tiếp tục giảng cho họ.

Chúa thương các môn đệ đang mệt mỏi, Chúa cũng thương đám dân lành nô nức theo Ngài để nghe giảng Tin Mừng. Chúa đến để cứu vớt. Ngài đến vì mọi người. Ngài là Tình Yêu. Ngài không nở lòng bỏ đàn chiên bơ vơ như thế.

Đây là nét đặc trưng của Chúa Giêsu. Ngài chính là người mục tử nhân lành, luôn nghĩ đến đàn chiên, luôn tìm mọi cách cứu vớt đàn chiên và liều mạng sống cho đàn chiên.

Đoàn dân khao khát nghe giảng Tin Mừng vì chưa từng thấy ai có thể mang lại cho họ của ăn tinh thần họ đang cần: “Con người không chỉ cần cơm bánh…”

Chúng ta có khao khát nghe lời Chúa như đoàn dân đó không? Chúng ta có thực tình yêu mến Lời Chúa không? Chúng ta nghe đủ thứ tin tức, đủ thứ chuyện ở đời, xem đủ thứ phim ảnh, nhưng Lời Chúa thì ngại nghe, không hấp dẫn. Có lẽ không mấy người có tài hùng biện hấp dẫn chúng ta, nhưng nếu có những người giảng Lời Chúa, chúng ta có sẵn sàng đón nhận với tất cả thiện chí không?

Người yêu mới thích nghe tiếng người yêu. Nếu chúng ta thực tình yêu Chúa, chắc hẳn chúng ta sẽ yêu thích nghe nói đến Chúa, nghe lời Chúa.

Tiên tri Giêrêmia nói: “Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào. Lời Chúa trở thành hoan lạc cho con, thành niềm vui của lòng con, vì con được mang danh Ngài”.

Chúng ta có yêu thích Lời Chúa như thế không? Đám dân lành khao khát nghe lời Chúa đến nỗi, biết Ngài sang bên kia bờ, đã đi bộ kéo nhau đi tìm Ngài. Xin cho chúng ta được niềm khao khát trong lành đó.

Chúng ta có rất nhiều phương tiện để nghe Lời Chúa. Lời Chúa trong quyển sách mà nhiều người đã có trong gia đình. Lời Chúa trên những phương tiện truyền thông, chỉ cần bật một cái nút, chúng ta có thể nghe Lời Chúa. Những người sử dụng internet, biết bao nhiêu trang Lời Chúa luôn có sẵn… nhưng chúng ta có muốn nghe không? Thánh Giêrônimô nói: “Không biết Kinh Thánh là không biết Chúa Kitô”. Đúng thế. Làm sao biết Chúa nếu không tìm Chúa nơi Chúa tỏ ra? Lời Chúa mới giúp chúng ta tiếp cận với Chúa, hiểu biết Ngài và yêu mến Ngài.

Chúng ta phung phí thời giờ vào những việc phù phiếm, thức đêm thức hôm để theo dõi một trận bóng đá, còn Chúa thì lãng quên. Hình như nhiều người không cần đến Thiên Chúa. Hãy dành cho Chúa một khoảng không gian nào đó trong ngày sống của chúng ta. Thời giờ qua đi mà không trở lại. Hoang phí thời giờ vào những thú vui trần thế mà đánh mất niềm vui nơi Chúa, thì ích lợi gì cho chúng ta? Đánh mất Thiên Chúa là mất tất cả.

Chúa không mỏi mệt rao giảng qua Giáo hội, nhưng chúng ta vẫn dửng dưng. Lời Chúa là ngọn đèn soi bước con đi, nhưng chúng ta không cần ánh sáng của Chúa. Làm sao chúng ta biết đâu là sự thật? Chúng ta sẽ lạc lối và rơi vào bóng tối tội lỗi. Thế giới hôm nay đang chìm trong bóng tối tội ác, chúng ta làm sao biết chọn con đường nào? Con người hôm nay muốn loại trừ Thiên Chúa, và hậu quả như thế nào? Người ta chỉ tin vào sự khôn ngoan của mình, tin vào khoa học, vì thế con người đang rơi vào cơn ác mộng tận diệt. Chân trời hôm nay của con người đen nghịch những đe dọa. Người ta tưởng rằng chế tạo vũ khí là khôn ngoan, là bảo đảm sự tồn vong của mình, nhưng thế giới sẽ ra sao với những kho vũ khí khổng lồ và vô cùng hữu hiệu? Người ta tưởng chấp nhận hôn nhân đồng tính là tiến bộ, hay là dấu hiệu của một sự suy đồi đáng sợ? Chỉ có Chúa là đường, là sự thật và là sự sống. Không bám vào Chúa, con người sẽ hủy diệt lẫn nhau thôi.

Giáo hội luôn sống theo Lời Chúa, dù mọi người chối từ. Giáo hội vẫn yêu mến Lời Chúa như yêu mến Chúa Giêsu Thánh Thể. Tình yêu Chúa vẫn thôi thúc chúng ta, nhưng chúng ta hình như vẫn cứng lòng như dân Do Thái xưa.

Hôm nay, khi nhìn đến chúng ta, có lẽ Chúa cũng chạnh lòng thương chúng ta hơn đám dân lành khi xưa, vì chúng ta không phải là đàn chiên không có chủ chăn mà bi đát hơn, chúng ta là đàn chiên đang bị hi sinh cho quyền lợi của một nhóm nhỏ, những tay đầu xỏ thế giới, những người thờ tiền. Nhưng ở đời không có gì tồn tại. Trời đất sẽ qua đi, nhưng Lời Ta sẽ không qua đi, dù một chấm một phảy cũng không qua đi. Lời Chúa là chân lý, nhưng chúng ta không thích nghe, chúng ta chỉ muốn nghe những lời lếu láo của người đời hơn. Lời Chúa là sự sống, nhưng chúng ta không muốn nghe để được sống, chúng ta chỉ muốn gặt hái hư vô. Chúng ta nói như các môn đệ xưa: “Lời Chúa sao khó nghe quá”! Hãy như Phêrô: “Bỏ Thầy con biết theo ai, chỉ có Thầy mới có những lời mang lại sự sống đời đời”.

Hãy trở về với Chủ chăn nhân lành của chúng ta, lắng nghe lời Ngài, yêu mến Ngài, chúng ta mới đạt tới niềm vui sung mãn mà Ngài mang lại cho chúng ta, khi ban mạng sống Ngài cứu vớt chúng ta. Ngài không bao giờ bỏ rơi đàn chiên mà Ngài đã chuộc lại bằng giá máu của Ngài. Tình yêu của Ngài bền vững muôn năm.

Ngài vẫn tiếp tục nuôi dưỡng chúng ta, không những bằng lời Ngài mà bằng cả thịt máu Ngài. Ngài trở thành của ăn cho đàn chiên của Ngài. Còn gì mà Ngài không làm cho chúng ta? Chúng ta tìm đâu được một ai đó dám sống chết cho chúng ta, yêu thương đến nỗi không tiếc gì với chúng ta? Hãy ăn lấy Ngài vì Ngài là của ăn, là Bánh Hằng Sống sẽ ban cho chúng ta nguồn sống của Ngài, vì chỉ có Ngài mới là niềm vui bất tận cho chúng ta.

Lm Trầm Phúc