Các phép lạ đầy hài hưóc của Cha Pio

Chúng ta biết Thánh Dòng Capuxinô của San Giovanni Rotondo không tránh được thử thách nhưng ngài cũng có rất nhiều ơn lớn đền bù lại. Tuy nhiên ít ai biết tính hài hước của ngài!
San Giovanni Rotondo là một thành phố của bang Foggia trong vùng Pouilles miền Nam nước Ý. Cha Thánh Pio đã sống ở đây từ năm 1916 cho đến khi ngài qua đời năm 1968. Trước đây San Giovanni Rotondo là thành phố sống về chăn nuôi, trồng trọt nhưng bây giờ San Giovanni Rotondo là thành phố du lịch trù phú nhờ khách đi hành hương về thăm Cha Pio kể từ những năm 1930.
Cha Pio

Đi đứng cẩn thận nghe!

Một ông đi đến tận San Giovanni Rotondo để gặp Cha Pio, nhưng có rất đông người ở đó nên ông phải đi về nhà mà không gặp được ngài. Trong lúc ông đi xa tu viện, thì ông ngữi thấy một mùi hương từ các thánh tích của cha và ông cảm thấy mình được an ủi.

Vài tháng sau, khi ông đi qua một vùng núi, ông cũng ngữi thấy một mùi hương như vậy. Ông ngừng lại và ông ngây ngất trong một lúc khi ngữi thấy mùi hương thơm ngát. Khi sực tỉnh lại thì ông thấy mình ở bên bờ vực thẳm, không có mùi hương của Cha Pio thì e ông đã tiếp tục đi tới.

Ông quyết định đi về San Giovanni Rotondo ngay lập tức để cám ơn Cha Pio. Khi ông đến tu viện, Cha Pio từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp ông, ngài gọi ông lại vừa cười vừa nói: “Con của ta, lần sau đi đứng cẩn thận nghe!”.

Dưới tấm nệm

Một phụ nữ bị bệnh nhức đầu kinh khủng đến mức bà quyết định để một tấm hình của Cha Pio dưới gối, hy vọng cơn đau sẽ hết. Sau nhiều tuần, cơn nhức đầu vẫn còn; tính khí nóng nảy của người Ý làm bà than lên: “Này Cha Pio, cha không làm cho con hết bệnh, con phạt cha, con để cha dưới tấm nệm”.

Vài tháng sau bà đến San Giovanni Rotondo để xưng tội với Cha Pio. Bà vừa quỳ vào tòa giải tội thì cha nhìn bà chăm chăm, cha đóng cánh cửa tòa giải tội một cái rầm. Bà hoảng người, bà không hiểu tại sao cha phản ứng như vậy, bà không thốt nên lời. Vài phút sau, cánh cửa tòa giải tội mở ra, Cha Pio vừa cười vừa nói với bà: “Đúng là con không hài lòng phải không? Để thế cho con biết, cha cũng không hài lòng khi con để cha dưới nệm!”.

Cha Pio

Các lời khuyên của Cha Pio

Một linh mục Argentina nghe tiếng các lời khuyên của Cha Pio, linh mục quyết định đi đến tận Ý với mục đích duy nhất là xin lời khuyên quý báu của ngài để ngài hướng dẫn mình trong đời sống thiêng liêng. Khi đến nơi, linh mục đi xưng tội với cha và về nhà mà không nhận một lời khuyên nào.

Về lại Argentina, linh mục rất thất vọng, cha thấy có nhu cầu phải nói cho mọi người biết. Linh mục lấy làm tiếc: “Tôi không hiểu tại sao Cha Pio không nói gì với tôi. Vậy mà tôi đi từ Argentina qua Ý để chỉ muốn nghe lời khuyên của ngài… Cha Pio đọc được trong tư tưởng người khác, ngài biết là tôi đến chỉ để xin ngài lời khuyên”. vv và vv…

Cha than phiền đến mức mà các giáo dân bắt đầu hỏi cha: “Cha, cha có chắc là Cha Pio không nói gì không? Cha Pio có làm cử chỉ gì khác thường không?”.

Vị linh mục từ từ suy nghĩ và cuối cùng cha nhớ lại Cha Pio có làm một cử chỉ hơi là lạ. Cha giải thích cho các giáo dân: “Ngài ban phép lành cuối cùng cho tôi, ngài làm dấu thánh giá cực kỳ chậm, đến mức tôi nghĩ, e chẳng khi nào xong?” Nghe xong, các giáo dân kêu lên: “Vậy là Cha Pio đã cho cha lời khuyên! Cha, cha ban phép lành quá nhanh, giống như cha làm nguệch ngoạc cho xong chứ không phải làm dấu thánh gia!ù”. Nghe xong, vị linh mục vui mừng vì cuối cùng cha biết được lời khuyên đặc biệt của Cha Pio.

pio

Người giữ nhà và các tên trộm

Các tên trộm hoành hành ở một khu phố Rôma làm cho một người dân ở đó không đi thăm Cha Pio được. Nhưng cuối cùng ông đi, ông khóa cửa kỹ và “ra điều kiện” cho Cha Pio: “Cha, bây giờ con đi thăm cha nhưng cha giữ nhà cho con…”.

Khi đến San Giovanni Rotondo, ông xưng tội với Cha Pio. Ngày hôm sau, ông đến chào cha để đi về, cha trách ông: “Con, con còn ở đây à? Cha đang toát mồ hôi giữ cửa cho con!”. Ông đi về nhà ngay lập tức, lòng chưa hiểu ngài muốn nói gì với mình. Về đến nhà, ông nhận ra bọn trộm đã đến, chúng đã bẻ ống khóa nhưng trong nhà không mất gì hết”.

Trẻ con và kẹo bánh

Một phụ nữ đã lâu không đến thăm Cha Pio, bà khổ sở nghĩ cha đã quên mình. Như thường lệ, một buổi sáng nọ, sau khi phó giao con gái mình cho cha che chở, bà đi lễ. Khi về nhà, bà thấy con mình đang ăn kẹo ca-ra-men. Ngạc nhiên bà hỏi con “ai cho con kẹo?”. Đứa bé vui vẻ chỉ hình Cha Pio treo bên trên cái “cũi em bé” mà mỗi lần bà đi vắng chốc lát bà để con vào đó. Nghe con kể, bà mẹ không lấy làm quan trọng gì.

Sau một thời gian, lại lo không biết Cha Pio đã quên mình chưa, bà đến thăm cha. Sau khi xưng tội, bà hôn tay cha. Khi đó cha vừa cười vừa hỏi bà: “Con, con cũng muốn cây kẹo ca-ra-men phải không?”.

Một người sói tóc

Một người bị rụng tóc nhưng dứt khoát không muốn mình bị sói. Một ngày nọ ông đến gặp Cha Pio và xin cha: “Xin cha cầu nguyện để tóc của con đừng rụng nữa”. Chính lúc đó thì Cha Pio đi xuống cầu thang. Ông lo lắng nhìn cha mong cha trả lời cho mình. Khi đến gần cha, ông thấy nét mặt của cha thay đổi, và với một cái nhìn như đề nghị một cái gì với ông, ngài chỉ một người đang ở sau lưng ngài, ngài nói với ông: “Con giới thiệu con với ông ấy đi”. Ông quay lại thì thấy một linh mục sói tóc hoàn toàn, cái đầu láng bóng như tấm gương. Và mọi người cười ngất.

Cha Pio

Ném giày

Một giáo dân của Cha Pio bị đau răng khủng khiếp, đau đến mức không chịu nổi, vợ của ông đề nghị: “Tại sao anh không cầu nguyện với Cha Pio để cha chữa cho bớt đau? Đây, hình của cha đây, anh cầu nguyện với cha đi”. Ông chồng giận dữ la hét: “Đau răng như thế này, em không có thuốc men gì mà bắt anh cầu nguyện hả?”. Ông cầm chiếc giày ném hết sức mình vào hình của Cha Pio.

Vài tháng sau bà vợ thuyết phục được chồng đi xưng tội với Cha Pio ở San Giovanni Rotondo. Ông quỳ trong tòa giải tội và ông đọc một dọc các tội của mình. Nghe ông đọc xong, cha Pio nói với ông: “Có tội nào con quên không?”.  “Dạ hết rồi!”. “Hết thật rồi à? Vậy còn tội con ném chiếc giày ngay mặt cha thì sao?!”

Một lời chào “lớn thật lớn!”

Cô con gái thiêng liêng của Cha Pio ở lại San Giovanni Rotondo ba tuần với mục đích duy nhất là được xưng tội với cha. Không xưng được, cô chưa muốn về lại Thụy Sĩ vì cô quá buồn. Bỗng cô nhớ, mỗi ngày cha thường ra cửa sổ ở căn phòng nhỏ của ngài để ban phép lành.

Lòng đầy hy vọng, cô nghĩ, ít nhất là mình có thể nhận phép lành của cha trước khi về. Cô đi nhanh về phía tu viện. Trên đường đi, cô mong: “Mong sao cha chào cho riêng mình một lời chào “lớn thật lớn”. Khi đến tu viện, cô chỉ thấy còn vài người rải rác. Cha Pio đã ban phép lành. Cha đã chào tất cả mọi người, cha dùng khăn tay trắng phất phất để chào và cha đã về phòng nghỉ ngơi.

Một nhóm phụ nữ lần hạt mân côi ở đó cho cô biết như vậy, cô đừng hoài công chờ. Cô không thất vọng, cô quỳ xuống cùng với các bà khác, trong lòng thầm thì: “Không sao, con chỉ mong có được lời chào “lớn thật lớn” cha dành riêng cho con. Vài phút sau, cửa sổ căn phòng Cha Pio mở ra và cha ban phép lành lại, cha dùng tấm khăn trải giường phất phất thay vì dùng khăn tay trắng như thường lệ. Ai cũng cười, một bà còn nói: “Nhìn kìa, hôm nay cha điên rồi!”.

Người con gái thiêng liêng của cha cảm động, nước mắt tuôn trào vì cô biết, đó là lời chào “lớn thật lớn” mà cô đã xin cha chào cô.

Đứa con trai và các viên kẹo

Từ lâu đứa con trai của một ông đội dân vệ mơ có chiếc xe lửa bằng điện. Ngày Lễ Ba Vua sắp đến, em đến trước ảnh Cha Pio treo trên tường hứa: “Cha Pio nghe con nè, nếu cha làm sao cho con có một chiếc xe lửa bằng điện, con sẽ cho cha một túi kẹo”.

Ngày Lễ Ba Vua đến, đứa con trai nhận được chiếc xe lửa em mong chờ lâu nay. Sau đó, em theo dì đến Giovanni Rotondo thăm cha. Cha Pio âu yếm cười hỏi em: “Còn túi kẹo của cha đâu?”.

Vì hai trái vả!

Một ngày nọ, một bà rất sùng kính Cha Pio đã ăn quá hai trái vả. Bị dày vò vì nghĩ mình tham ăn, bà hứa là sẽ đi xưng tội với cha khi có dịp. Và dịp may đến, bà đi San Giovanni Rotondo. Sau khi xưng tội xong, bà lo lắng xưng thêm: “Thưa cha, con có cảm tưởng con đã quên một tội và có thể đây là một tội khá khá nặng”. Cha trả lời: “Con đừng lo, hai trái vả thì chẳng có gì là nặng!”.

Con nghĩ là cha sẽ lấy nàng sao?

Cha Pio cử hành một thánh lễ hôn phối. Khi đến lúc quan trọng của buổi lễ, vì quá xúc động, chú rể không tài nào nói “vâng” theo nghi thức được. Cha Pio chờ một lúc, rồi cha cười khuyến khích anh, nhưng cố gắng bằng mấy anh cũng không nói được, cuối cùng cha la lên: “Con muốn nói “vâng” hay con nghĩ chính cha sẽ lấy… cô dâu?!”.

Cha, xin cha cầu nguyện cho các con còn nhỏ của con

Một bà rất mộ đạo, bà không cách nào ngủ được nếu không giao phó tất cả con mình cho Cha Pio. Chiều nào bà cũng quỳ trước ảnh của Cha Pio và xin: “Cha Pio, con xin giao phó các con của con cho cha”.

Cha Pio

Trong ba năm trường, tối nào cũng lặp lại một lời cầu nguyện này, cuối cùng bà đến được San Giovanni Rotondo. Khi bà gặp cha, bà nói: “Thưa cha, con xin giao phó các con của con cho cha”. Cha trả lời: “Con của cha, cha biết. Đã ba năm nay, ngày nào con cũng lặp lại cùng một chuyện, mỗi ngày!”.

Còn con thì con cười chế nhạo phải không?

Một phụ nữ ngưỡng mộ Cha Pio, mỗi ngày bà đều có thói quen quỳ cầu nguyện trước ảnh Cha Pio để xin cha ban phép lành cho mình. Chồng của bà cũng rất ngưỡng mộ cha, nhưng ông không thể nào nhịn cười vì ông thấy vợ mình làm quá. Tối nào cũng lặp lại cảnh này giữa hai vợ chồng.

Có dịp hai vợ chồng cùng đi thăm Cha Pio. Ông chồng nói với cha: “Thưa cha, tối nào vợ con cũng xin cha ban phép lành”, Cha Pio trả lời: “Còn con thì con cười chế nhạo phải không?”.

Marta An Nguyễn dịch

Nguồn tin: Phanxico